Giang Diệu Diệu thì thầm với anh một tiếng, tiến lên hai bước.
Dưới chân dường như giẫm lên thứ gì đó.Cô cúi đầu xuống và gần như hét lên với đôi mắt đỏ như máu đang nứt ra.Chân của zombie bị cắt khỏi đầu gối, trông giống như một người lùn.
Thể chất của cô yếu nhưng rất mạnh mẽ, vì vậy cô đã nắm lấy khẩu trang của mình ngay khi nhấc tay lên.Hơi thở của Giang Diệu Diệu lộ ra, nó giống như sói đói ngửi được mùi máu, lập tức bạo phát, bắp đùi đẫm máu đập trên mặt đất, nhảy cao hơn Giang Diệu Diệu, trực tiếp ném cô xuống đất.Cô ngã ra phía sau, đầu đập xuống sàn, hai mắt tối sầm vì đau.Tay zombie đè lên vai cô, mở cái miệng tanh tưởi trực tiếp cắn xuống.Chết rồi ...!Cô thực sự không nên mạo hiểm ra ngoài, cô chỉ thích hợp trốn trong nhà như một con cá muối mà thôi.Giang Diệu Diệu nhắm mắt tuyệt vọng, nhưng không cảm thấy đau đớn như mong đợi, thay vào đó, cô nghe thấy âm thanh cọ xát của một lưỡi dao sắc nhọn xuyên qua xương, dịch máu dính nhớp lạnh lẽo văng khắp mặt cô.Zombie trên người cô không cử động nữa, hoàn toàn trở thành một cỗ thi thể.Cô mở mắt ra và nhìn thấy người đứng sau đám zombie, lập tức sững sờ."Anh..."Thân thủ lợi hại vậy sao?Lục Khải Minh đá lũ zombie ra xa, lau máu trên miệng và mũi cô, giúp cô đeo khẩu trang lần nữa, rồi dùng sức kéo cô vào trong lòng ôm chặt."Dọa chết tôi rồi, may mà vừa rồi tôi ném chuẩn."Giang Diệu Diệu: .....!xem ra là mèo mù vớ cá rán rồi.Cô chạm
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-xuyen-vao-truyen-mat-the/4428347/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.