Để tiểu Hôi Ưng bồi Tật Phong chơi hai vòng, Giang Ngư tính toán thời gian không sai biệt lắm, Ngồi trên lưng Tật Phong, tới cửa Linh Thảo Viên.
Tật Phong là linh thú thay đi bộ của Linh Thảo viên, chỉ có thể đưa nàng đến đây, nàng muốn đi Vạn Tượng Phong thì phải đổi linh giá nội bộ của tông môn.
Tình cờ, ở cửa Linh Thảo Viên, nàng đụng phải một người quen.
Là lão giả áo xanh lam lần trước không được lịch sự cho lắm kia.
Ông ta vẫn là cái bộ dáng lôi thôi lếch thếch, chẳng qua lần này không làm khó Giang Ngư, chỉ liếc mắt nhìn nàng một cái, lạnh lùng nói: "Vừa mới tới đã chạy ra ngoài, ta quả nhiên không nhìn lầm, đúng là một người không biết an phận.
"Giang Ngư hiện tại có nhà có đất, ăn được ngủ ngon, mỗi ngày mở mắt ra đều ngửi thấy mùi thơm hoa cỏ, cả mùi cá nữa, cho dù nằm mơ cũng không nghĩ tới cuộc đời lại có thể mỹ màn đến như vậy, tâm tình lúc nào cũng như đang nở hóa.
Tâm tình tốt, tính tình cũng tự nhiên tốt theo.
Đối với loại người hay tìm lỗi cấp thấp này, vẻ mặt nàng không thay đổi chút nào, thậm chí rất là quan tâm ân cần thăm hỏi đối phương một câu: "Thật sao? Chắc là ngài lớn tuổi rồi, đôi mắt chắc không dùng được tốt nữa.
"Lão giả áo xanh lam: "! ! ! ""Miệng lưỡi sắc bén!"Giang Ngư nhìn là biết người này kỹ năng nói chuyện chắc là vẫn ở trình độ mẫu giáo, đối thủ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2703663/chuong-24.html