Bạch hạc vẫn luôn lặng lẽ nhìn động tác của nàng, Giang Ngư thỉnh thoảng quay đầu liếc nhìn một cái, chỉ cảm thấy Bạch hạc đứng dưới ánh tà dương, tư thái đẹp đến mức giống như một bức họa vậy.
Đợi đến khi nàng gieo xong mấy túi linh thảo cấp ba, lại quay đầu nhìn lại, vốn dĩ nơi Bạch hạc đứng đã trống rỗng, không biết nó rời đi lúc nào.
Chẳng qua nàng nhìn diện tích linh điền của mình lớn gấp đôi, khóe miệng lộ ra nụ cười thỏa mãn.
Hoa cỏ bình thường trồng trong sân, Giang Ngư cũng cho một trận Linh vũ xuống.
Rất hiển nhiên đối với hoa cỏ bình thường linh lực có tác dụng to lớn, chỉ một ngày tiểu viện của nàng đã nở đầy hoa tươi.
*Buổi sáng ngày hôm sau, Giang Ngư bị người ta đánh thức.
Chính xác mà nói, nàng bị một con bạch hạc đánh thức.
Nàng ngáp một cái, đẩy cửa ra, lập tức thấy trong sân Bạch hạc mà ngày hôm qua gặp đang đứng.
Trong miệng Bạch hạc ngậm một món đồ nhỏ, thầy nàng, cúi đầu đặt đồ ở một bên, ngửa đầu kêu một tiếng với nàng.
Lúc Giang Ngư xuống lầu, Bạch hạc nhìn hoa hoa cỏ cỏ của nàng, thỉnh thoảng ngửi một chút, nhìn bộ dạng này giống như rất muốn cắn một miếng.
Nghe được tiếng bước chân, Bạch Hạc quay đầu, dùng đầu gật một cái với đồ vật ở bên cạnh mặt đất kia.
Đây là một nhánh cây dỏ dài bằng ngón cái, phía trên tô điểm một mảnh xanh lá.
Giang Ngư nhìn một
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2703639/chuong-35.html