Chương trước
Chương sau



Trước khi đến Vạn Tượng Phong, Giang Ngư ngừng lại chỗ giao nhiệm vụ ở ngoại môn.Nàng chuẩn bị bán linh thảo đã được thu hoạch rồi.Tiểu Thận Thú nghe thấy nàng muốn đi bán linh thảo, nó vô cùng đau lòng.

Nếu không phải hiện tại trên lưng nó đang chở những đệ tử khác, thì nó sẽ rống to lên một câu: “Ngươi đừng bán cho tông môn, ta đưa tiền, bán cho ta đi!”Ngoại môn có một nơi chuyên thu mua linh thảo, Giang Ngư đi đến đó, lấy ra một túi linh thảo, rồi nói:“Ta là Giang Ngư, đệ tử của Linh Thảo Viên, muốn đổi 13000 cây linh thảo cấp một.”Người quản sự phụ trách đổi linh thảo là một nam tử trung niên hơi béo, tu vi Trúc Cơ kỳ, tướng mạo vô cùng hiền lành.Hắn ta đảo thần thức qua, kiểm tra số lượng một lần, thấy những linh thảo mà Giang Ngư giao lên đều là loại thượng hạng, trong lòng âm thầm gật đầu: “13000 cây linh thảo cấp một, phẩm chất thượng hạng.

Ngươi muốn đổi linh châu sao?”Giang Ngư gật đầu.Quản sự nói: “ 3000 cây linh thảo cấp một, trị giá 2600 viên linh châu.


Nhưng linh thảo của ngươi rất tốt, cho nên ta sẽ tăng thêm cho ngươi, tổng cộng 2860 viên linh châu.

Có thắc mắc gì không?”Giang Ngư lắc đầu, nàng cũng chưa nghĩ đến chuyện này, quản sự lại bởi vì phẩm chất tốt mà tăng giá, là chuyện ngoài ý muốn.Quản sự vui vẻ, lấy túi linh châu đưa cho nàng, Giang Ngư dơ tay nhận lấy, bên tai bỗng nhiên truyền đến một âm thanh khinh thường: “Linh thảo cấp một, phẩm chất tốt như thế nào, không phải chỉ là một phế vật cấp thấp vô dụng thôi sao.

Linh thảo không có chút giá trị nào, dựa vào cái gì mà được nâng giá?”Nói chuyện chính là một đệ tử trẻ tuổi Trúc Cơ kỳ, các đệ tử của hắn ta đều mặc trang phục thêu một gốc thảo dược xanh biếc, nên được gọi là đệ tử của Dược Phong.Tại thời điểm này, đối phương đang nhìn chằm chằm vào nàng, lông mày hiện rõ sự tức giận.Giang Ngư nhớ tới, vừa rồi lúc nàng đến, mơ hồ nghe thấy có tiếng tranh chấp, dường như có người đang không hài lòng về giá cả.


Liên hệ đến lời nói mà nàng vừa nghe, nhìn vẻ mặt tức giận của đệ tử này, không khó để đoán được lúc nãy đã xảy ra chuyện gì.Tất nhiên đối phương cũng đến đây đổi linh thảo, đáng tiếc, linh thảo mà hắn ta giao lên không đủ tiêu chuẩn phẩm chất, không những không được tăng thêm, ngược lại bởi vì chất lượng tổng thể không tốt, mà bị giảm giá.Người này không dám tức giận với quản sự tông môn, vì vậy trút giận lên người đến từ Linh Thảo Viên, coi nàng như một mềm quả hồng chịu trận.Hôm nay tâm trạng của Giang Ngư vô cùng tốt, nếu là ngày thường nàng sẽ không quan tâm.Nhưng đối với lời nói của đệ tử này, thật sự nàng không thể không bỏ qua được.“Lời nói của ngươi, ta không đồng ý.” Ngay cả tiếng sư đệ Giang Ngư cũng lười gọi, “Linh thảo phân ra cấp bậc khác nhau, nhưng không phân biệt giàu nghèo.

Linh thảo cấp một, ở trong tay tu sĩ có thể luyện thành dược, trong tay phàm nhân thì là thứ dược liệu vô cùng tốt, tại sao lại gọi chúng là phế vật?”Vẻ mặt của nàng vô cùng nghiêm túc, “Ngươi thân là đệ tử của Dược Phong, thái độ đối với dược liệu linh thảo, chính là như vậy sao?”Người quản sự trung niên cũng đồng ý: “Vị sư muội này nói rất có lý, sao có thể khinh thường linh thảo cấp thấp như vậy? Ngày thường ngươi ăn Tích Cốc Đan, dùng các loại dược vật ngoại thương, đều là dùng những linh thảo cấp thấp để luyện chế.

Thái Thanh Tông chúng ta, mỗi năm tiêu hao nhiều linh thảo nhất, chính là linh thảo cấp một.”Đệ tử Dược Phong bị hai người trách móc, nhưng vì lúc này đã có nhiều người đến, hắn ta là người vô lý trước, cho nên không dám cãi lại, oán độc liếc xéo hai người một cái, cúi đầu vội vàng rời đi..



Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.