Giang Ngư ở huyện Trường Lưu thêm mấy ngày.
Biết chuyện rất nhanh là có thể giải quyết, trong lòng nàng thở dài một hơi nhẹ nhõm, cũng có tâm tình đi dạo khắp nơi.
Vì thế, Chấp Pháp Đường phụ trách điều tra xung quanh huyện Trường Lưu, phụ trách liên lạc với bên tông môn, phụ trách xử lý phần kế tiếp cho tám người Trương lão gia.
Mà Giang Ngư…
Ngày đầu tiên dạo huyện Trường Lưu.
Ngày hôm sau dạo mấy huyện thành quanh huyện Trường Lưu.
Ngày thứ ba đi thành Phượng Dương thủ phủ quận Phượng Dương.
Nàng tìm được một cửa hàng may vá tay nghề rất tốt, làm lơ vẻ chống đối của Tiểu Hắc, đặt cho nó mấy bộ đồ.
Đương nhiên nàng rất công bằng, cho nên cũng không quên hạc trắng và Hàn Lộ ở Linh Thảo Viên xa xôi.
Trừ cái này ra, nàng còn mua không ít thuốc nhuộm, đến lúc đó xây nhà cho Hàn Lộ có thể dùng đến.
Không giống thành Tín Nguyên, trên đường phố tùy thời có thể thấy tu sĩ, phố chợ cũng có thể nhìn thấy không ít quầy hàng tu sĩ. Ở quận Phượng Dương, “tu tiên” này một loại nguyên tố gần như không nhìn thấy được trong cả tòa thành.
Nơi này càng giống địa phương của người phàm, cách sống cũng càng giống người thời xưa trong hiểu biết của Giang Ngư. Rất nhiều người suốt cả cuộc đời chưa từng đi ra khỏi huyện thành. Mà nơi xa xôi hơn, ví dụ như thôn trang nhỏ dưới huyện Trường Lưu thì nơi đi xa nhất của rất nhiều người chính là trấn trên.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698890/chuong-62.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.