Ngân Thụ Trưởng lão cứng họng một lát: “Ngươi đó...”
Bà đã biết thanh danh của Giang Ngư từ rất sớm qua miệng nhóm linh thú và trong miệng các Trưởng lão khác của Thái Thanh Tông. Bà có chút tò mò với cô bé nhân loại trẻ tuổi này.
Nhưng theo lời bà đã nói thì bà là một thân cây lớn tuổi nên thích yên tĩnh, một mình phơi nắng và ánh trăng, nghe những cây khác trên núi lặng lẽ nói chuyện, không muốn quan tâm quá nhiều chuyện.
Mãi cho đến lần này Tiểu Hàn Lộ mời bà, bà mới lần đầu tới Linh Thảo Viên.
Tuy rằng biết nàng không giống với những đệ tử khác ở tông môn, nhưng nói chuyện như vậy, cho dù là bà thì cũng không nghĩ tới.
Ngân Thụ Trưởng lão tò mò hỏi: “Vậy ngươi muốn nhìn xem thần hồn của mình trông như thế nào không?”
Trong nháy mắt Giang Ngư động lòng, rồi sau đó từ chối: “Không được! Không được! Ta có thể tự đoán được đại khái.”
Hơn nữa, đối với người không phải tu sĩ bản địa như nàng, thấy linh hồn của chính mình, ít nhiều gì cũng coi như là một chuyện kinh khủng.
Vừa rồi Ngân Thụ Trưởng lão nói ra, nàng lại chú ý trọng điểm ở một phương diện khác, giờ phút này cũng không kiềm được hỏi ra: “Ngân Thụ Trưởng lão, lời vừa rồi ngài nói rốt cuộc là có ý gì?”
Nàng không phải đoạt xá bình thường? Không phải xuyên sách bình thường à?
Theo Ngân Thụ Trưởng lão nói, thần hồn của nàng giống y như đúc nguyên thân hả?
Trong đầu
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698868/chuong-72.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.