Canh thịt viên rau xanh này nghe tên đã cũng đủ mê người, không nghĩ tới thật sự ăn vào trong miệng, còn có niềm vui bất ngờ lớn hơn nữa.
Tạ Nguyên là người đầu tiên cướp được bát canh, một ngụm canh đi xuống, hắn kinh dị nói: “Canh này...”
Hắn còn chưa dứt lời, lại cẩn thận uống một ngụm, mới dùng ánh mắt sáng quắc nhìn Giang Ngư: “Ngư sư muội, sao muội có thể phát huy dược hiệu của Hồi Xuân Thảo ở một chén canh đến hoàn mỹ thế này?”
Từ Mộng và Chu Tập đều là đệ tử Dược Phong cũng phát hiện trọng điểm: “Uống xong một bát canh này, thế mà hiệu quả còn tốt hơn ăn một lọ Hồi Xuân Đan!”
Tỷ đệ Vu gia không nói gì chỉ vùi đầu ăn hết, thò đầu lại gần xem trong nồi còn dư lại gì không.
Thấy bên trong quả thực không còn gì cả, Vu Phiến mới lưu luyến buông bát, thở dài một hơi: “Hóa ra không phải ta không có dục v.ọng ăn uống, chỉ là không được ăn đồ ngon chân chính thôi.”
Tuy rằng mỗi lần nấu ăn đều sẽ được khen, nhưng nghe loại lời này, trong lòng Giang Ngư vẫn cực kỳ vui vẻ.
Nàng cười tủm tỉm nhận lời ca ngợi, cười nói: “Các ngươi thích là được.”
Hỏa Vinh Trưởng lão ăn xong bữa ăn báo đáp lại lần nữa phất tay đuổi người: “Nếu các ngươi đã lấy được đồ của lão phu thì đừng ở chỗ này trì hoãn thời gian nữa.”
Có lẽ là cắn người miệng mềm, ông ám chỉ: “Đoạn đường này, các ngươi cố gắng nhiều lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698846/chuong-83.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.