“...”
Tuy rằng nhóm mây đen không quá hiểu biết thế giới này, cũng không quá quen Nhân tộc, nhưng tốt xấu gì bọn nó có “minh hữu”, cũng từng đoạt xá Nhân tộc, đọc ký ức của bọn họ.
Mấy quyển sách này chỉ đơn thuần xem tên thì đã cảm thấy không đứng đắn gì rồi.
Nhưng lão tam cực kỳ chắc chắn: “Đây là ta khống chế một phàm nhân đi hiệu sách mua. Ta nghe rất rõ ràng chủ hiệu sách nói đây sách bán chạy nhất.”
Hiểu biết của chúng nó qua Nhân tộc không có ký ức truyền thừa thì sách là con đường quan trọng nhất để bọn nó học tập tri thức. Nếu là sách bán chạy nhất, vậy tất nhiên cũng có lý nhất.
Một khi đã như vậy, sao sách có thể lừa người chứ?
Lão tam son sắt nói: “Nhất định là còn chưa tới lúc. Cho dù có vấn đề, chắc chắn cũng là Giang Tử Nghi kia có vấn đề!”
Nói đến Giang Tử Nghi, tất cả mây đen đều cuồn cuộn không thôi, hiển nhiên vô cùng bất mãn với cô gái Nhân tộc này:
“Ta đã sớm nói nhân loại này không được đâu. Chúng ta hẳn nên chờ thêm, tìm một đối tượng thích hợp hơn để hợp tác.”
“Chuẩn quá. Nàng ta thật sự quá ngu.”
“Nếu không phải nàng ta quá kiêu ngạo sau khi có được thực lực, chúng ta cũng sẽ không nhanh như vậy bị đám tu sĩ Nhân tộc này theo dõi.”
“...”
Làm người bé nhất trong cả gia đình, lão tam không có tư cách gì tham dự phần cãi lộn này. Cả đám
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698358/chuong-130.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.