Hạt đậu xanh nhỏ trong đan điền đã bắt đầu nảy mầm nấc một tiếng, vui mừng dùng ý niệm dán vào Giang Ngư.
Vì thế Giang Ngư mới biết được: “Ngươi ăn thành Kính Hoa rồi?”
Thành Kính Hoa là ảo cảnh mà những ma vật đó tạo ra. Nàng cũng không biết bản thể ảo cảnh ở chỗ nào.
Kết quả, hạt đậu xanh nhỏ vậy mà lặng lẽ nuốt trọn cả ảo cảnh, còn trong lúc Giang Ngư nói chuyện phiếm với Liên Khuyết, hoàn toàn tiêu hóa nó.
Sau khi mầm xanh nhỏ dán vào thần thức của Giang Ngư, bản thể trưởng thành mắt thường có thể thấy được, đã biến thành một thân cây nhỏ.
Nó cũng không ăn mảnh, vẫn phân một ít năng lượng tinh thuần ra cho Giang Ngư.
Về phần cặp mắt màu phỉ thúy kia, Tiểu Lục tỏ vẻ mình cũng không rõ.
Trước mắt tới xem, tuy rằng dường như nó có được lực lượng và thân phận vô cùng cường đại, nhưng thần niệm vẫn giữ ở trình độ một đứa nhóc mới sinh không lâu. Giang Ngư muốn dò hỏi nó chuyện gì, cũng không có được câu trả lời chuẩn xác.
Nhưng mà trong lòng Giang Ngư có dự đoán mơ hồ. Nàng cảm thấy nếu mình thật sự là “người có duyên” này, e là không thoát khỏi quan hệ với hạt đậu xanh nhỏ.
Hạt đậu xanh nhỏ nhảy vài cái ở đan điền của nàng, màu phỉ thúy trong đôi mắt Giang Ngư dần nhạt đi, khôi phục dáng vẻ ban đầu.
Trong khoảng thời gian ngắn, Giang Ngư không biết nên giải thích với Liên Khuyết Chân Quân thế nào. Liên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698346/chuong-137.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.