Giang Ngư cũng sửng sốt. Nàng theo bản năng muốn rời đi, hạt đậu xanh nhỏ trong đan điền bỗng nhiên hưng phấn nhảy lên, truyền lại một loại ý niệm thân cận với nàng.
Cũng chỉ chần chờ trong chốc lát, cả người nàng dung nhập vào cột sáng, trong nháy mắt biến mất ở trước mắt mọi người.
Chỉ còn lại có chùm sáng màu trắng để lại ý niệm trong đầu mọi người:
“Ta sẽ đưa nàng về.”
Giang Ngư lại lần nữa gặp được thế giới màu bạc thần kỳ kia.
Lần trước, ở chỗ này, nàng được bong bóng màu lam bao bọc du đãng trong thế giới yên tĩnh, gặp một “Giang Ngư” khác.
Lần này, bong bóng không động, nàng lẳng lặng chờ. Rất nhanh, trong thế giới màu bạc xuất hiện một luồng sáng.
Luồng sáng này cũng không loá mắt, theo lý mà nói với độ sáng này, ở trong thế giới màu bạc vốn nên là không dễ nhìn thấy.
Nhưng sự thật hoàn toàn tương phản, luồng sáng này vừa xuất hiện, rốt cuộc trong mắt Giang Ngư không nhìn thấy tồn tại khác nữa.
“Xin chào, Giang Ngư.”
Có một giọng nói vang lên ở chỗ sâu trong đầu nàng, Giang Ngư không phân rõ giọng nói này là nam hay nữ, là già hay trẻ.
“Ngươi là ai?” Giang Ngư nhìn luồng sáng kia: “Là ngươi đang nói chuyện à?”
Cùng với lúc nghe được giọng nói đó, hạt đậu xanh nhỏ trong đan điền của nàng trở nên nhảy nhót.
“Là ta! Ngươi có thể gọi ta là Thiên Đạo.”
Thiên Đạo?
Giang Ngư nghi ngờ, luồng sáng kia dường như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tu-tien-sieu-vui-suong/2698343/chuong-139.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.