Hài tử sau đó được Nhan Tuyết Hà chăm sóc, còn Cố Văn Quân trong suốt thời gian Phó Gia Hiên hôn mê vẫn luôn canh chừng ở bên cạnh y.
Một canh giờ sau, khi tác dụng của thuốc gây mê rốt cuộc hết tác dụng, Phó Gia Hiên cuối cùng cũng tỉnh lại.
Bởi vì không có thuốc tê, chỉ đơn giản là gây mê một lúc, cho nên vừa tỉnh dậy Phó Gia Hiên liền đã cảm nhận được cơn đau đớn dữ dội truyền tới từ bụng dưới.
“Hiên nhi”. Cố Văn Quân kích động hô lên một tiếng, bàn tay to lớn nắm lấy tay y thật chặt.
“Hài tử…hài tử của chúng ta, đâu rồi?”. Phó Gia Hiên nhìn quanh phòng một vòng, trong lòng không khỏi lo lắng vì không nhìn thấy hài tử.
Thật ra trong suốt đoạn thời gian hôn mê, y vẫn cứ luôn nửa tỉnh nửa mê lo lắng hài tử gặp phải chuyện bất trắc.
"Hài tử hiện tại rất tốt, là một Hoàng tử vô cùng đáng yêu, hơn nữa đôi mắt còn rất giống Hiên nhi.
Hài tử hiện tại đã ngủ rồi, Hiên nhi cũng phải nghỉ ngơi cho thật tốt, khi nào hài tử tỉnh, ta sẽ đưa nó đến gặp Hiên nhi có được không?". Cố Văn Quân nhẹ giọng dỗ dành, tay xoa xoa đầu Phó Gia Hiên.
Nghe hắn nói vậy, Phó Gia Hiên lúc này mới có thể yên tâm. Trong lòng y trước đó vẫn cứ luôn lo lắng thấp thỏm không yên, cho nên tác dụng của thuốc mê vừa hết, y liền theo bản năng mà tỉnh lại.
Hiện tại cơ thể y vẫn vô cùng mệt mỏi và suy yếu, sau khi có được đáp án
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/4218493/chuong-106.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.