Mãi đến tận buổi chiều Phó Gia Duệ mới về đến nhà, trong tay còn cầm theo một cái trống bỏi nho nhỏ.
Phó Gia Hiên lúc này vừa mới tắm xong, cả người có chút đỏ lên, trên người còn mang theo hương thơm nhàn nhạt của dược liệu.
"Hiên Hiên, ca ca về rồi đây! Nhìn xem ca ca mang gì đến cho đệ này!". Phó Gia Duệ vừa nói vừa vui vẻ lắc cái trống bỏi trên tay, thanh âm "lốc cốc" liền vang lên. Sau đó hắn liền nhanh nhẹn nhét cái trống bỏi vào nắm tay đang nắm chặt của Phó Gia Hiên.
Phó Gia Hiên thật sự không thích mấy thứ đồ ồn ào thế này, nhưng mà dù sao ca ca ngốc này của y cũng có lòng như vậy, thôi thì y miễn cưỡng chơi với thứ này một lúc vậy.
Nghĩ như vậy, Phó Gia Hiên liền nắm chặt lấy cái trống, hai tay vung vẫy, khiến cho cái trống kia vang lên âm thanh.
Chỉ là, ban đầu vốn là miễn cưỡng chơi chơi, hiện tại Phó Gia Hiên lại thích thú không chịu buông tay, ánh mắt cứ nhìn theo cái trống, khóe miệng cũng không nhịn được mà giương lên.
...
Đêm nay trăng tròn, cho nên ban đêm không tối như bình thường mà vạn vật như được phủ lên một tầng ánh sáng nhu hòa.
Phó Gia Hiên đang mơ màng ngủ thì bị tiếng đẩy cửa làm cho tỉnh dậy. Thông qua ánh trăng mờ nhạt, y vẫn có thể nhìn ra người tới là phụ thân mất nết nhà mình.
"Chàng khẽ thôi, Hiên nhi chỉ vừa mới ngủ". Nhan Tuyết Hà phe phẩy chiếc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652678/chuong-5.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.