Ngày yến tiệc diễn ra đã rất cận kề rồi, thế nhưng trên dưới Phó gia đều không nghĩ ra được biện pháp để thoái thác, cho nên đành phải để Phó Gia Hiên đi cùng.
Tiệc mừng thọ năm mươi tuổi của Thái hậu dĩ nhiên quà cáp không thể thiếu, nhưng càng khiến người ta đau đầu hơn chính là sở thích của Thái hậu vốn không tầm thường.
Thái hậu mắt nhìn rất cao, cho nên nếu như dám tặng quà sơ sài liền sẽ bị trả về ngay lập tức.
Ở trước mặt bao nhiêu văn võ bá quan trong triều, nếu như quà đem ra tặng mà bị trả lại, này nói xem có bao nhiêu mất mặt?
Chính vì thế, trong một tuần trước khi đến tiệc mừng thọ của Thái hậu, trong kinh thành nhốn nháo tấp nập, mua bán vô số đồ vật quý hiếm giá trị liên thành.
Phó gia cũng vì chuyện chọn vật phẩm này mà đau đầu. Phó Gia Xuyên là quan tam phẩm, cho nên quà dĩ nhiên phải là món vừa có giá trị vừa làm hài lòng Thái hậu.
Bạc vàng Phó gia đều không thiếu, nhưng là muốn tìm vật phẩm thật sự trân quý, bọn họ tạm thời còn chưa nghĩ ra nên tặng cái gì thì thích hợp.
"Mẫu thân, phụ thân, cho Hiên nhi một viên dạ minh châu đi, chuyện quà tặng của Thái hậu cứ để Hiên nhi lo cho". Phó Gia Hiên suy nghĩ một lúc, rốt cuộc đứng ra nhận lấy việc khó nhằn này.
"Chuyện này rất quan trọng, không thể có sơ sót. Mẫu thân biết Hiên nhi muốn giúp đỡ một tay, nhưng là chuyện như
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652643/chuong-20.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.