Trong phòng học tổng cộng còn chưa tới mười người. Bởi vì trong cung hiện tại chỉ có bốn vị Hoàng tử, cộng thêm bốn cái Thư đồng theo hầu bên cạnh thì nhiều lắm cũng chỉ mới có tám người mà thôi.
Còn các vị Công chúa thì theo các vị ma ma học về thêu thùa may vá, đánh đàn làm thơ ở một viện khác.
Thái phó rất nhanh liền đến, mọi người đều đứng dậy cung kính chào một tiếng. Cho dù bọn họ là Hoàng tử thân phận tôn quý, thế nhưng Thái phó chính là người đã dạy dỗ Cố Văn Thành, bọn họ có muốn vô lễ cũng không thể.
Thái phó tên thật là Trình Hiền, năm nay cũng đã ngoài sáu mươi tuổi rồi. Y phục trên người rất giản dị, gương mặt phúc hậu, dưới cằm để một bộ râu bạc trắng phất phơ.
"Hôm nay chúng ta sẽ học một bài thơ cổ của đại thi hào Nham Bách". Trình Hiền nói xong liền mở sách ra, đem bài thơ cổ kia viết lên trên bảng gỗ.
Bảng gỗ này có bề mặt tương đối trơn nhẵn và được viết bằng một loại bột nén lại tựa như phấn viết bảng của ngày nay vậy.
Thái phó ở trên bảng chép thơ, các vị Hoàng tử và thư đồng bên dưới cũng nhanh chóng chép lại vào vở.
Phó Gia Hiên thấy vậy cũng lập tức cầm lấy bút lông sói, chấm chấm mực rồi viết lên giấy.
Chữ của Phó Gia Hiên cũng không đến nỗi nào, chỉ là bởi vì trước kia đều dùng bút bi, hiện tại viết bằng bút lông sói liền có chút khác biệt không
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652632/chuong-27.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.