Khắc Lạp Tư tiếp tục tra chìa khóa vào ổ khóa của cái rương thứ hai. Bên trong lúc này là một cái áo lông vô cùng đẹp mắt. 
"Đây là bộ lông của Tuyết Hồ ba đuôi, màu sắc cực phẩm, bộ lông cũng rất dày, rất thích hợp để khoác vào mùa đông này đây". Khắc Lạp Tư lấy áo lông từ trong cái rương ra, là một cái áo lông màu tuyết trắng điểm tô thêm một ít màu đỏ nhạt. 
Hoàng hậu ngồi trên cao nhìn thấy mà hai mắt không khỏi sáng lên, xem ra rất vừa ý bộ áo lông xinh đẹp này. 
Cố Văn Thành sờ lên lớp lông nhung mềm mại kia, quả thực vừa mềm vừa ấm, xúc cảm so với các loại vải thượng hạng mang lại chỉ có hơn không có kém. 
Đối với thứ này, Phó Gia Hiên chỉ cảm thấy nó xinh đẹp thôi chứ cũng không có gì đặc biệt. Đẹp thì sao chứ? Có ăn được không? Có ngon giống như nhân sâm sao?. 
Phó Gia Hiên chọc đũa vào một món cá hấp, sau đó gắp lên một miếng thịt cá trắng mềm. 
Thời tiết lạnh như thế này, phải chi có một nồi lẩu cay thì tốt biết mấy nhỉ?. 
Nhưng mà nhắc mới nhớ, đồ ăn trong cung tuy rằng rất phong phú, nhưng Phó Gia Hiên lại chưa từng nhìn thấy qua món nào tương tự như lẩu. Hầu hết đều là món đã nấu chín sẵn, sau đó dọn lên bàn và gắp ăn mà thôi. 
Đừng nói với y là, thời đại này nguyên thủy tới mức ngay cả lẩu cũng chưa phát minh ra nha?!. 
Nhớ tới hương vị 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652610/chuong-39.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.