"Nhị điện hạ? Nhị điện hạ!". Phó Gia Hiên nhìn thấy Cố Văn Quân không ăn cơm mà cứ ở đó ngồi ngẩn người, y lúc này liền gọi hắn, gọi liên tiếp mấy tiếng cũng chẳng thấy hắn phản ứng lại.
"Hả? Sao vậy?". Cố Văn Quân lúc này mới từ trong mớ suy nghĩ hỗn độn hồi thần lại.
"Ngài không đói à? Tại sao không ăn cơm? Ta không biết ở bên ngoài ngài còn có bao nhiêu chuyện phải lo, nhưng là sức khỏe quan trọng, phải ăn thì mới có sức để tiếp tục chứ?".
Phó Gia Hiên hơi nhướn mày, sau đó chỉ chỉ vào cái bát trống rỗng của Cố Văn Quân, sau đó còn tiện tay gắp cho hắn vài món.
"Ta biết rồi, cảm ơn Hiên nhi". Cố Văn Quân lúc này nhếch môi cười, sau đó còn nhịn không được mà vươn tay ra bẹo má y.
Hắn biết mà, chỉ có Hiên nhi là thật lòng quan tâm đến hắn.
Chỉ là không ngờ tới Phó Gia Hiên lại lập tức né tránh, tay Cố Văn Quân liền khựng lại giữa không trung.
"Ta năm nay đã mười bảy rồi, đã không còn là trẻ con nữa. Nếu ngài làm như vậy, người khác mà nhìn vào, mặt mũi của nam nhi đại trượng phu như ta biết phải đặt ở đâu đây?!". Phó Gia Hiên không chút khách khí lên tiếng, giọng điệu vừa buồn bực vừa ai oán.
"Ai dám nói xấu Hiên nhi, ta liền đem miệng bọn họ khâu lại". Cố Văn Quân giọng nói đột nhiên lạnh đi, hắn cũng không cố chấp bẹo má y nữa, mà thay vào đó là xoa xoa đầu y.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652576/chuong-55.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.