"Diệp Thanh, chờ một chút". Bãi triều, sau khi mọi người lần lượt giải tán, Quốc sư lúc này lại đột nhiên gọi vị Thế tử kia ở lại.
"Có chuyện gì vậy, Quốc sư?". Diệp Thanh dừng bước, sau đó liền đi đến trước mặt Chu Viễn Trình.
"Gần đây ngươi thế nào rồi? Có nhớ ra được chút chuyện gì của trước kia hay không?". Chu Viễn Trình tuy vẻ mặt vẫn lạnh nhạt như cũ, nhưng trong giọng nói rõ ràng toát lên vẻ ôn nhu.
"Ngoại trừ thỉnh thoảng có chút đau đầu ra thì vẫn không nhớ được gì hết". Diệp Thanh hồi tưởng lại một chút, sau đó khẽ lắc đầu.
"Không cần cố nhớ lại chuyện trước kia làm gì, dù sao cũng chẳng mấy vui vẻ. Cuộc sống của ngươi bây giờ chẳng phải đã tốt lắm rồi sao? Chuyện của quá khứ, hiện tại đã chẳng còn quan trọng nữa rồi".
Chu Viễn Trình vỗ vai Diệp Thanh, sau đó ý vị thâm trường nói mấy câu như vậy.
"Vâng". Diệp Thanh gật đầu xem như đã hiểu, cũng tương tự như Chu Viễn Trình, trên mặt y lúc này cũng chẳng có chút biểu cảm dư thừa nào. Mọi cảm xúc đều được cẩn thận giấu trong đáy mắt, chẳng ai có thể biết được y đang nghĩ gì trong đầu.
...
Chẳng những được phong Thế tử, Diệp Thanh còn được Quân vương Bắc Mạc ban cho phủ đệ xa hoa nằm ngay tại trung tâm kinh thành náo nhiệt phồn hoa.
Diệp Thanh lên xe ngựa, nha hoàng lẫn phu xe đều im thin thít, chẳng ai dám lên tiếng nói một lời nào. Trong suốt quãng
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652535/chuong-75.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.