Cố Văn Quân ôm ghì lấy Diệp Thanh đã một lúc, giống như để thỏa mãn khoảng thời gian xa cách nhau dài đằng đẵng hai tháng nay vậy.
Diệp Thanh mắt thấy kháng cự vô ích, hơn nữa nếu muốn biết về quá khứ của y, y còn cần người này giúp, cho nên chỉ đành phải nằm im bất động.
Nhưng mà y ngoan ngoãn như thế chỉ với điều kiện tiên quyết là Cố Văn Quân không làm ra hành động nào quá đáng. Nếu không, ám khí được lắp đặt trong vòng tay của y sẽ không nương tay đâu.
Cố Văn Quân lúc này cũng nhận ra người bị mình đè dưới thân đã không còn chống cự như ban nãy nữa.
"Ta sẽ buông tay ra, nhưng mà Hiên nhi hứa phải giữ im lặng đấy". Cố Văn Quân thử thăm dò một chút, bàn tay đang bịt chặt miệng của Diệp Thanh cũng dần dần buông lỏng.
Diệp Thanh nhìn hắn, sau đó mới gật đầu.
Được giải thoát, việc đầu tiên Diệp Thanh làm không phải kêu người tới cứu hay tìm vũ khí để đánh trả Cố Văn Quân, mà y lúc này chỉ nghiến răng phun ra hai chữ "Tránh ra!".
Cố Văn Quân hơi do dự, nhưng sau đó vẫn ngoan ngoãn tránh sang một bên.
Diệp Thanh nhanh chóng ngồi dậy, mày y nhíu chặt lại.
Đối với một người mắc bệnh sạch sẽ mà nói, khi tiếp xúc với người khác một cách thân mật như vậy, liền sẽ cảm thấy toàn thân không thoải mái, cứ như cả người đều bẩn không chịu được vậy.
Diệp Thanh dùng hai tay liên tục phủi y phục của
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652533/chuong-77.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.