Ngày diễn ra trận chiến ngày càng gần kề, Tây Vực và Nhật Nguyệt hợp thành một phe. Bắc Mạc tự tin vào địa thế, sức mạnh quân sự và Diệp Thanh, cho nên cũng chẳng hề sợ hãi mà trái lại khí thế hừng hực.
Trận chiến này nhất định sẽ xảy ra, chỉ là không sớm thì muộn mà thôi. Dã tâm của Bắc Mạc là vĩnh viễn, nó chỉ ngày càng lớn, chứ không thể nào bị dập tắt được.
Mấy ngày gần đây hôm nào Phó Gia Hiên cũng phải thượng triều sớm, có hôm đến tối muộn mới về đến phủ Thế tử.
Mà ở Nhật Nguyệt quốc bên kia, Cố Văn Quân cũng đang ráo riết chuẩn bị về mặt binh lực. Còn về chiến lược, trước đó Phó Gia Hiên đã vạch sẵn ra cho hắn rồi.
...
Là một thư sinh chân yếu tay mềm, cho nên ngày diễn ra trận chiến, Phó Gia Hiên không ra trận mà chỉ đứng trên tường thành, nhìn ba quân tướng sĩ bên dưới, ánh mắt tĩnh lặng.
Bắc Mạc quả thật đã chuẩn bị cho trận chiến này đủ lâu, cũng đủ kỹ càng. Binh lính tất cả đều được trang bị áo giáp, gươm giáo và kiếm đủ loại. Ngựa chiến cũng là loại to khỏe nhất, khiên chắn cũng được rèn bằng sắt thép kiên cố.
Trên tường thành, cờ của Bắc Mạc bay phấp phới, ở bên dưới, không chỉ ba quân tướng sĩ, mà ngay cả dân chúng vây xem bên ngoài cũng khí thế hừng hực, miệng hô to "chiến thắng".
Lần này dẫn binh ra trận là đại tướng quân Dương Trừng, người này từ nhỏ đã ở
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-tieu-thieu-gia/2652531/chuong-79.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.