Giản Cảo Chi ngồi trong đình nghỉ chân chờ một hồi lâu.
Người giúp việc dẫn cậu tới xin lỗi: "Ngại quá, Bà Tạ vẫn còn đang nghỉ trưa".
"Không sao đâu, em có thể chờ ạ".
Người giúp việc thấy Giản Cảo Chi hơi lo lắng, thuận miệng an ủi: "Cứ thoải mái đi, Bà Tạ dễ gần lắm".
"Thật ạ?"
"Ừ". Người giúp việc nhắc nhở: "Chỉ có điều chắc là Bà Tạ không thích mùi hương trên người cậu lắm".
Mùi nước hoa hương mật rắn nồng nặc sẽ hun mèo ngất xỉu.
Hình như Giản Cảo Chi hiểu sai ý của anh ta. Cậu giơ cánh tay lên ngửi một chút, bối rối nghĩ. Tại sao bà Tạ lại không thích mùi hương của cậu? Chẳng lẽ nói thẳng ra, bà ấy không thích người hầu hạ mình là một Omega? Hay nói cách khác, trải qua một đêm hôm đó, pheromone của cậu và ngài Tạ đã... hợp nhất rồi?
Nghĩ đến khả năng thứ hai, sắc mặt Giản Cảo Chi trắng bệch, thậm chí còn có ý nghĩ muốn tự tử! Thế là cậu lại lấy thuốc ức chế ra phun phun, muốn làm biến mất hoàn toàn mùi hương pheromone của mình.
"Còn ngửi thấy không ạ?"
"Đương nhiên là có". Người giúp việc bất đắc dĩ nhún vai. Bạn nhỏ này quả thực là một bình nước hoa di động.
Lúc này, người giúp việc nhấn vào bên tai nghe, nhận được lệnh của Tạ Giác: "Đưa vào đi".
"Vâng". Người giúp việc gọi: "Cậu Giản, cậu Việt, mời hai cậu theo tôi. Bà Tạ đã dậy rồi ạ".
Giản Cảo Chi đi về phía phòng khách, người giúp
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-sieu-giau-chi-thich-lua-gat/3096045/chuong-25.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.