Chương trước
Chương sau
Lưu tỷ đã ghi hình chương trình

Thức ăn bình thường, đã lâu cô ấy không ăn rồi.

Dẫu sao, trong rừng mưa, không có nhiều đồ, chỉ có côn trùng và rắn độc là nhiều.

Nhìn thấy nồi lẩu tự sôi trong tay Ninh Tiểu Ngư, không thể không thèm.

Không chỉ riêng cô ấy, những khách mời khác khi xem cảnh này cũng không thể kìm được biểu cảm kinh ngạc, ngưỡng mộ, và chán ghét.

Biểu hiện chán ghét tỏ ra rõ ràng trên gương mặt của Ninh Du Vi. Hôm qua đến cuối cùng cô ta cũng không ăn côn trùng nướng, chỉ ăn một ít bánh quy nén, coi như đã xong một bữa.

Nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư có thể ăn lẩu tự sôi ngay cả khi ở trong rừng mưa như thế này, không thể nói Ninh Du Vi không ghen tị.

Nhưng ngoài ghen tị, cô ta còn có chút đố kị và chán ghét. Vì sao Ninh Tiểu Ngư luôn được may mắn như vậy?

Lưu tỷ đứng dậy, nói một cách rõ ràng: “Tôi sẽ đi tìm bọn họ, các người đi không?”

Vị khách thường trú trong chương trình “cực hạn cầu sinh” - Vương ca ngay lập tức hỏi: “Cô đi xin ăn à?”

Lưu tỷ cười haha: “Nếu có thể xin ăn được thì tốt quá, không thì cũng không sao.”

Vương ca thông qua phòng phát sóng trực tiếp đã quan sát một lúc lâu, anh ta không hiểu về bộ tộc nguyên thủy sống trong khu rừng mưa này. Nhìn chung, những người nguyên thủy này có tuổi thọ trung bình rất ngắn, và họ vẫn giữ lại những kỹ năng sinh tồn lạc hậu.

Anh ta không biết nồi lẩu tự sôi này đến từ đâu, nhưng dù nó có liên quan gì đến người nguyên thủy hay không, điều này cũng không ảnh hưởng đến ý định không muốn giao tiếp với những người nguyên thủy này của anh ta.

Vương ca xua xua tay: “Vậy cô đi đi, chúc cô may mắn.”

Lưu Tỷ gật đầu, quay người rời đi một cách dứt khoát.

Hứa Trình mở miệng, anh ta thấy Ninh Du Vi không nói gì, cuối cùng anh ta vẫn không gọi Lưu tỷ lại.

Mặc dù trong lòng anh ta cũng muốn đi cùng Lưu tỷ để xin đồ ăn.

Hứa Trình thở dài một hơi, thôi thì cứ bắt côn trùng để ăn vậy, nếu may mắn, bắt được vài con ếch, thì không còn gì tốt hơn.

Ninh Tiểu Ngư ăn không nhanh, hơn nữa hộp lẩu tự sôi trong tay cô là vị chua cay.

Cô không ăn được món quá cay, nên ăn càng chậm hơn.

Lục Kinh Độ thì có thể ăn được món cay. Nhưng hộp lẩu trong tay anh cũng là món cay, không thể đổi với Ninh Tiểu Ngư.

Thẩm Ước Ước vùi đầu ăn rất vui vẻ. Là một nữ minh tinh, cô thường xuyên phải quản lý vóc dáng của mình. Nếu không ăn rau dưa, cô ấy sẽ ăn rau củ khô. Tóm lại, đã lâu cô ấy không được ăn một nồi lẩu thỏa thích như vậy.

Lần này đến rừng mưa, cuộc sống khó khăn đến như vậy, cô ấy tất nhiên phải thưởng cho mình một bữa ăn thỏa thích rồi.

Ninh Tiểu Ngư ăn chậm rãi, hai người khác ăn xong đã một lúc lâu, trong nồi của cô chỉ còn sót lại một ít rau củ.

Lúc này, Lưu tỷ bước nhanh tới gần.

Cô ấy thấy Ninh Tiểu Ngư chuẩn bị buông đũa, dáng vẻ như không định ăn nữa, liền nói lên: “Em gái, để lại phần còn lại cho chị ăn đi, cám ơn em.”

Ninh Tiểu Ngư ngơ ngác một chút.

Lưu tỷ vừa bước nhanh như bay, vừa cao giọng tự giới thiệu: “Chắc là em đã gặp chị trước đây rồi á? Chị là Lưu Nhứ, khách mời thường trú của “cực hạn cầu sinh”, đã lâu rồi chị mới ăn được đồ ăn bình thường. Em gái, cho chị một miếng lẩu nha, hì hì.”

Người đã từng giảm cân chắc chắn có thể hiểu tâm trạng hối hả của Lưu tỷ lúc này.

Không ăn đồ ăn bình thường trong ba ngày cũng chẳng sao.

Không ăn trong một tuần, đôi khi sẽ nhớ đến các món ngon, nhưng không ăn cũng không sao.

Nửa tháng, bắt đầu trở nên thèm ăn.

Một tháng, không thể chịu đựng nữa.

Mà thời gian Lưu Nhứ tham gia chương trình này, đã qua hơn một tháng.

Đồ ăn trong tay Ninh Tiểu Ngư, cô quả thật không muốn ăn nữa, cô đã bị cay đến mức cả người bắt đầu bốc cháy.

Nhưng mà...

“Đây là phần em ăn dư.”

Lưu tỷ nhanh chóng nói: “Không sao hết.”

Trong hơn một tháng này, từ những thứ có thể ăn cho đến những thứ không thể ăn, cô ấy đã ăn qua hết rồi. Ăn phần thừa còn lại của Ninh Tiểu Ngư cũng không có vấn đề gì.

Hoàn toàn không có vấn đề nào!

Ninh Tiểu Ngư gật đầu, nếu người ta đã quan tâm, cô cũng không quan tâm.

Sau khi đưa phần lẩu tự sôi trong tay cho Lưu tỷ, Ninh Tiểu Ngư chỉ thấy Lưu tỷ cúi đầu hối hả bắt đầu ăn ngấu nghiến.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.