Chương trước
Chương sau
Chờ đến khi các khách mời xong xuôi rồi, mọi người đều đã chuẩn bị trở về phòng nghỉ ngơi, lúc này mớᎥ có người xem phát hiện hôm nay Ninh Tiểu Ngư hôm nay đổi tạo hình.

【 Hình như Tiểu Ngư cắt tóc rồi hả, trông thuận mắt hơn hồi trước nhiều! 】

【 Mắt kính mà Tiểu Ngư đang mang trông hợp với cái lòng chim trước đó ghê 】

【 Wait a minute, wait a minute? Idol nhà mấy người đang mang kính lão thì phải? Cái này mà cũng đem ra khen được? 】

【 Chậc chậc, tuổi vẫn còn trẻ măng, mớᎥ đó đã lão thị? Thậm chí còn dùng kính? 】

【 Làm sao nào? Tạo hình ra sao không quan trọng, dù sao thì tôi thích Tiểu Ngư là do tính cách của cổ, lúc bắt đầu là vậy, sau này cũng vậy. 】

【 Cho dù Tiểu Ngư đổi một quả đầu xù nổ, mang kính đen, quê cỡ nào tui cũng thích cổ 】

Nói thế này đi, hầu hết những người xem đều tôn sùng nhan sắc. Quyết định có trởthành fan của một minh tinh hay không cũng đều bắt nguồn từ nhan sắc. Nhưng fan của Ninh Tiểu Ngư thì khác. Cho dù có một ngày Ninh Tiểu Ngư trở nên già, trở nên xấu, fan của cô có lẽ vẫn trung thành như lúc ban sơ. Rốt cuộc, từ đầu đến cuối, thứ mà bọn họ yêu thích không phải nhan sắc của cô, mà là tính cách của cô.

Mà những fan như vậy, độ trung thành là cao nhất.

-

Ngày hôm sau, khi Ninh Tiểu Ngư xuống đến dưới lầu mớᎥ bất ngờ phát hiện ra ekip chương trình không chuẩn bị bữa sáng cho bọn họ.

Các bạn nhỏ thì đã được uống sữa bò.

Trông tình hình này có vẻ sẽ phải tự mình xoay sở cho bữa sáng.

Quả nhiên, đạo diễn liền nói, “Hôm nay là ngày cuối cùng《 Hi, người bạn của tôi 》 và《 Hello ba ba 》 hợp tác với nhau, để ngày cuối cùng này có thể khắc sâu hơn trong ký ức, bữa sáng hôm nay các khách mời dắt các bạn nhỏ đi mua nhé. Chỉ cần không gọi giao hàng, còn lại mọi người đều có thể tùy ý.”

【 Kịch bản, lên kịch bản cả rồi. 】

【 Chậc chậc. 】

“Gần đây có không ít quán ăn sáng, gần như là muốn ăn cái gì cũng có cả, kinh phí mà chương trình cung cấp cho mỗi nhóm khách mời là 50 đồng (khoảng 170 nghìn đồng),cũng đủ cho mọi người ăn.”

Lời vừa dứt, các khách quý đều sôi nổi hỏi han.

Lăng Tử Cách hỏi Ninh Du Vi, “Buổi sáng muốn ăn gì?”

Ninh Du Vi không có hứng ăn lắm, rõ ràng cô nàng mớᎥ là tiểu hoa, còn Ninh Tiểu Ngư chẳng qua chỉ là một minh tinh nhỏ tuyến 18, thế nhưng trong chương trình này độ hot của cô nàng lại không bằng Ninh Tiểu Ngư. Cô miễn cưỡng lên tinh thần, “Tiểu Vị muốn ăn gì thì ăn món ấy đi.”

Tiểu Vị không chút nghĩ ngợi mà nói, “Chị ơi, em muốn ăn gà rán, được không ạ.”

Lăng Tử Cách dùng một tay bế cậu bé lên, “Được, chúng ta đi thôi.”

Các bạn nhỏ khác cũng hào hứng kể tên món mình muốn ăn.

Đến nhóm của Ninh Tiểu Ngư, Hương Hương bày tỏ rằng cô bé ăn gì cũng được.

Ninh Tiểu Ngư gật đầu ra hiệu đã biết.

Cô suy nghĩ một lát, phát hiện ra gần homestay là một tiệm bánh bao tuổi đời hơn trăm năm, quán vừa sạch sẽ lại đảm bảo an toàn vệ sinh thực phẩm, ngoài bán các loại bánh bao ra còn bán cả sữa đậu nành.

Cô mớᎥ kiến nghị, “Hay là chúng ta ăn bánh bao nhé?”

Lục Kinh Độ và Hương Hương đều không có ý kiến. Hai người vừa chuẩn bị đi ra cửa mua bánh bao, lúc này, chỉ thấy Ninh Tiểu Ngư không biết lấy từ đâu ra một chiếc xe đồ chơi nhỏ màu vàng.

Thấy ánh mắt của những người khác đều tập trung lên người mình, cô mớᎥ thủng thẳng mở miệng, “Đây là con trai chủ nhà, tôi mượn chơi một chút.”

【 Ha ha ha ha, vậy là chủ nhà có bảo bối gì, Tiểu Ngư đều biết hết phải không? 】

【 Trước thì có lòng chim sáo mỏ ngà, bây giờ thì có xe đồ chơi. 】

【 Nhưng mà dùng xe đồ chơi để làm gì cơ? 】

Rất nhanh, người xem đã biết đáp án.

Chỉ thấy Ninh Tiểu Ngư đem tiền đặt ở thùng xe, sau đó điều khiển xe đi ra ngoài.

Trên xe có gắn camera, còn có cả loa truyền âm thanh, truyền thông tin bằng mạng di động. Thông qua điện thoại, Ninh Tiểu Ngư có thể thấy được xe đang đi đến chỗ nào.

【 Cười chết, ra là Tiểu Ngư dùng xe đồ chơi đi mua bánh bao? 】

【 Tôi nên đoán ra từ đầu mớᎥ phải! 】

【 Chưa lần nào đoán trúng được Tiểu Ngư sẽ bày ra trò gì. 】

【 Thật luôn, ngày nào Tiểu Ngư cũng đang thay đổi tam quan của tôi ha ha ha. 】

Trong khi Ninh Tiểu Ngư lười biếng điều khiển xe đồ chơi,chợt nhận ra Hương Hương đang ở ngay cạnh dùng một đôi mắt to sáng long lanh nhìn mình.

Cô nghiêm túc giải thích với Hương Hương, “Ăn no mớᎥ có sức đi đường.”

【 Đúng đúng đúng. 】

【 Tiểu Ngư nói không sai! Không ăn no, sao mà bước cho nổi! 】

【 Giống như tui giảm cân á, không ăn nó sao tui có sức đi giảm cân được! Đầu chó.ipg】

【 Tại tiệm bánh bao cả ấy, ở xa như vậy làm gì chứ! Đi mua tốn sức muốn chết! 】

Ninh Tiểu Ngư vừa điều khiển xe đồ chơi, vừa hỏi hai đồng đội của mình, “Mọi người muốn ăn bánh bao nhân gì đây?”

Hương Hương, “Em muốn ăn thịt.”

“Được.” Nói xong, Ninh Tiểu Ngư nhìn về phía một bên Lục Kinh Độ, “Anh thì sao?”

“Bánh bao thịt.”

Chiếc xe đồ chơi mà Ninh Tiểu Ngư điều khiển rất bắt mắt, dọc đường đi gặp không người tò mò đứng nhìn theo.

Xe con thẳng tiến không lùi, phăm phăm hướng đến tiệm bánh bao. Sau khi đến nơi, Ninh Tiểu Ngư dùng loa truyền âm gắn trên xe nói chuyện với chủ quán.

“Trong tiệm còn bánh bao thịt không ạ?”

Trước cửa hàng có ba bốn người đang xếp hàng, ông chủ ngạc nhiên nhìn về phía xe đồ chơi, mặt trông có vẻ hứng thú, “Còn.”

Ninh Tiểu Ngư đáp một tiếng vâng, sau đó chạy xe vòng đến cuối hàng người, bắt đầu kiên nhẫn xếp hàng.

Lúc xe đang xếp hàng, Ninh Tiểu Ngư còn nhân lúc có thời gian rảnh pha cho mình một ly nước chanh

Cô nàng ôm ly nước, uống một ngụm nhỏ, sau đó phổ cập khoa học cho người xem, “Uống nước chanh với lượng vừa đủ có tác dụng trắng da đẹp da.” Đương nhiên, cô uống cái này chỉ vì cô thích uống mà thôi.

Nhân lúc còn chưa đến lượt mình, Ninh Tiểu Ngư hỏi hai đồng đội muốn ăn bao nhiêu.

Hương Hương nhỏ người, ăn một cái là đủ rồi, Lục Kinh Độ ăn ba cái. Còn các ông bố thì sẽ tự xử lý bữa sáng của mình.

Không trong chốc lát, đã đến phiên cô mua hàng.

Ninh Tiểu Ngư nói vào điện thoại, “Cho bốn cái bánh bao thịt, hai cái bánh bao thịt cải khô muối (*),thêm ba ly sữa đậu nành ngọt nữa.”

(*) Cải khô muối: gồm cải thảo, cải dầu, cải thìa, cải bẹ xanh sấy sao vàng, muối chua rồi phơi khô, ở Thiệu Hưng có đặc sản cải khô muối nấu với thịt rất ngon.

Thanh âm qua loa truyền âm trên xe truyền đến tai của từng người một đang đứng gần tiệm bánh bao

Lão bản cúi đầu nhìn chiếc xe đồ chơi, tay thì bận bịu gói đồ, miệng nói, “Được rồi.”

“Tiền ở thùng xe.”

“Xong ngay đây.” Lão bản thò người ra cầm tiền lại xem, rồi đem tiền thối bỏ lại vào thùng xe, “Tiền thừa cũng để lại vào đây nhé.”

“Vâng.”

Trong lúc đó, người vây lại xem ngày càng nhiều.

“Có người đang nói chuyện?”

“Chắc chắn là có rồi, không thấy camera trên xe sao?”

“Lạ lùng thế nhỉ.”

“Thời buổi này đúng là không thiếu mấy thứ mớᎥ mẻ ha.”

Ai có thể nghĩ đến việc một ngày nọ, không ra khỏi cửa, chỉ cần ngồi nhà điều khiển xe đồ chơi là có thể mua được đồ ăn sáng chứ?

Ông chủ bỏ bánh bao và sữa đậu nành vào thùng xe.

Thấy đồ ăn đã tới “tay”, Ninh Tiểu Ngư lại lười biếng thao tác cho xe con lái đi.

Lại một lát sau đã thấy xe bình an về nhà.

Trong thùng xe có bánh bao, sữa đậu nành và cả tiền thối.

Ninh Tiểu Ngư đứng dậy, đem bánh bao thịt chia cho đồng đội của mình, còn cô nàng cũng ung dung ăn bánh bao cải muối khô

【 Hóa ra còn có trò này! 】

【 Học được rồi học được rồi! 】

【 Cho dù Tiểu Ngư muốn ăn gà chiên xù, cô cũng có thể dùng cái này đi mua. 】

【 Ninh Tiểu Ngư: Được, nhưng không cần thiết. Quán gà chiên xù quá xa, không gần như tiệm bánh bao, cũng không tiện. 】

Các khách mời khác thì đi bộ mãi mớᎥ đến quán ăn sáng. Thế mà Ninh Tiểu Ngư thậm chí còn không rời khỏi homestay, không cần ra khỏi cửa cũng có thể ăn bánh bao nóng hổi, uống sữa đậu nành tươi.

Đến lúc các khách mời khác lại đi bộ trở về, nhóm Ninh Tiểu Ngư đã ăn xong xuôi, nghỉ ngơi được cả buổi.

Lúc nhóm người Ninh Du Vi đến nhà, bọn họ vừa liếc mắt đã phát hiện ra chiếc xe đồ chơi trước cửa homestay.

“Làm gì vậy?”

“Có hơi nhỏ, hình như mấy bé cũng ngồi không vừa?”

Chủ homestay đi ngang nghe được đoạn đối thoại này, giải thích, “Mới vừa rồi Tiểu Ngư dùng nó đi mua đồ ăn sáng.”

Vốn là chủ homestay mua chiếc xe này cho con trai của mình chơi, hoàn toàn không nghĩ rằng nó còn có công dụng như vậy. Đúng là không phí thời gian ông ấy bỏ ra để cải tiến nó.

-

Sau giờ ăn sáng là thời gian hoạt động tự do. Khách mời có thể dẫn các bạn nhỏ đi dạo ở khu dân cư gần đây, cũng có thể ở lại homestay.

Có thể ở lại homestay, vậy hiển nhiên là Ninh Tiểu Ngư sẽ không rời đi.

Dạo này thời tiết trở lạnh rất nhanh, hai ngày trước một một cái áo vẫn không lạnh, thế mà hôm nay thức dậy nhiệt độ giảm rất sâu.

Ninh Tiểu Ngư đã thay thành áo khoác dày.

Ngày thường, trong kiểu thời tiết lạnh lẽo thế này, cô chỉ thích nằm trong ổ chăn, không làm gì cả, chỉ nghỉ ngơi trên giường. Đáng tiếc bây giờ cô còn đang quay show, không được nằm trong chăn.

Khi Ninh Tiểu Ngư còn đang bày ra vẻ mặt tiếc rẻ, Ninh Du Vi mở miệng nói, “Lúc nãy trên đường đi ăn gà rán, tụi chị phát hiện ra một công viên giải trí mini, máy móc trò chơi bên trong nhìn cũng còn rất mớᎥ, có bạn nhỏ nào muốn đi không nào?”

Nghe nói thê,s các bé đều ào ào giơ tay “Em muốn đi ạ!”

“Em cũng muốn!”

Cuối cùng sau khi thống kê, có bốn bạn nhỏ muốn đi công viên giải trí, hai bạn nhỏ ở lại homestay. Mà trong hai bé ở lại, có một bé là Hương Hương.

【 Chăm Hương Hương thấy bớt việc ghê. 】

【 Thực ra tui thấy Hương Hương cũng muốn đi công viên trò chơi chơi, nhưng cô bé vì Tiểu Ngư nên từ bỏ. Hẳn là cô bé này biết Tiểu Ngư muốn ở lại homestay. 】

【 Hả, trẻ em 4 tuổi mà cũng hiểu chuyện như vậy sao ? 】

【 Đương nhiên là hiểu chuyện, đặc biệt là những bé thông minh đáng yêu như Hương Hương vậy. 】

【 Đột nhiên có cảm giác Hương Hương đang sủng Tiểu Ngư của chúng ta, sao lại thế này! 】

【 Cảm giác của lầu trên cũng không sai đâu, Tiểu Ngư quả thực đang bị một bé gái 4 tuổi sủng! 】

【 Cá mặn vương nên được sủng! 】

【 Bé cưng Hương Hương tri kỷ ân cần quá đi thôi! 】

【 Ai mà lại không muốn sủng Tiểu Ngư chứ? 】

Vì thế, khi các khách mời khác chịu gió lạnh ra khỏi nhà, Ninh Tiểu Ngư và những khách mời còn lại lại ở lại homestay.

Ninh Tiểu Ngư này, vừa sợ lạnh lại vừa sợ nóng, cô nói một tiếng với Lục Kinh Độ, sau đó liền dẫn theo Hương Hương đi ra sau ßếp.

Nhà ßếp cả homestay không quá giống với những nhà ßếp hiện đại. Nơi này có một chỗ nấu, phía dưới dùng củi đốt lấy nhiệt, cũng tức là kiểu nấu ăn của thời xưa.

Ninh Tiểu Ngư để Hương Hương ngồi ở trước ßếp.

Củi cháy rất to. Luồng nhiệt cuồn cuộn không ngừng, xua tan cái lạnh lẽo của mùa đông.

Ngay lúc Ninh Tiểu Ngư đang nghĩ có nên kiếm chút gì ăn hay không, bên tai cô đột nhiên vang lên giọng nói có phần thương cảm của hệ thống yêu đương.

【 Thiếu nữ à, trong thời khắc ấm áp như thế này, sao bồ có thể bỏ mặc ảnh đế một mình chứ? Vào đông, mọi người nên ôm nhau sưởi ấm mớᎥ đúng nha.

Tuy rằng ảnh đế nhìn có vẻ không màng thế sự lại không gì làm không được, nhưng là một con người, kiểu gì cũng có khoảnh khắc cảm thấy tịch mịch.

Cho nên, mau dùng sự quan tâm của bồ để ảnh để cảm nhận được sự ấm áp đi.

Nhiệm vụ mùa đông: ảnh đế cùng nhau sưởi lò. 】

Làm bài trắc nghiệm của hệ thống yêu đương đã nhiều, chợt vừa thấy đến loại nhiệm vụ yêu đương không cần chọn tới chọn lui này, suy nghĩ đầu tiên hiện lên trong lòng Ninh Tiểu Ngư lại là: Nhiệm vụ hôm nay đơn giản ghê.

Chẳng qua chỉ là mời Lục Kinh Độ ngồi lò sưởi thôi, chẳng thấm vào đâu

Nghĩ vậy, cô để Hương Hương đợi tại chỗ một lát. Tiếp theo, cô đứng dậy đi ra ngoài, rất nhanh đã tìm thấy Lục Kinh Độ đang ngồi một mình ở đại sảnh. Cô đi sang, nói, “Cùng nhau đốt lửa đi, sau ßếp ấm áp hơn ở sảnh nhiều.”

Được mời cùng sưởi ấm, hiển nhiên Lục Kinh Độ cảm thấy rất bất ngờ, qua hai giây hắn mớᎥ nói, “Có tiện hay không?”

Khu ßếp củi hắn cũng từng đến xem,, rất nhỏ, không chen được bao nhiêu người.

Nếu lại thêm hắn vào nữa, có lẽ sẽ rất chật chội.

Ninh Tiểu Ngư trực tiếp đưa tay kéo lấy tay hắn, “Không sao đâu, rất tiện.”

Lục Kinh Độ nhìn thoáng cánh tay đang bị cầm lấy, sau mấy giây im lặng mớᎥ gật đầu nói, “Được .”

Thấy Lục Kinh Độ đồng ý rồi, Ninh Tiểu Ngư lại hỏi xin ông chủ nhà mấy củ khoai lang đỏ, sau đó mớᎥ đưa cùng hắn rời đi. Trong quá trình ấy, hệ thống yêu đương vẫn không ngừng thét ầm ĩ vào tai cô.

【 A a a, thiếu nữ, đúng vậy đúng vậy đúng vậy! Kiểu gì cũng phải có người chủ động, nếu không thì lấy đâu ra rượu và chuyện xưa của hai người đây? 】

【 Bồ cầm tay ảnh đế, nhưng hắn không hề cự tuyệt! Nếu đổi thành người khác, chắc chắn đã bị đẩy ra từ lâu! 】

Đường của ngày hôm nay đã gặm được rồi, đường của ngày hôm nay đã gặm được rồi!

Ninh Tiểu Ngư mặc nó vào tai này ra tai kia. Sau khi quay lại ßếp, Ninh Tiểu Ngư cho Hương Hương nhìn khoai lang đỏ mình đang cầm, “Chúng ta ăn khoai nướng nhé, được không nào?”

Đôi mắt to xinh xắn của Hương Hương chớp chớp, sáng lấp lánh giống như châu ngọc, “Vâng ạ.”

Ninh Tiểu Ngư vừa chờ khoai lang đỏ chín, vừa ôm tay ngồi cho khỏi lạnh, không biết từ khi nào, con mèo béo 7 8 9 ký của ông chủ homestay cũng chầm chậm uyển chuyển đi tới bên cạnh Ninh Tiểu Ngư, bắt đầu sưởi ấm sưởi ấm sưởi ấm.

Động tác của Ninh Tiểu Ngư và động tác của con mèo đang ghé vào chân cô giống nhau như đúc.

Một người một mèo, cũng là nhắm mắt, cũng là ôm tay.

【 Siêu giống! 】

【 Cá mặn mèo, cái tổ hợp được phết đây! 】

【 Ôm tay ôm tay, đáng yêu quá mức cho phép rồi nha! 】

【 Ngày mùa đông, vừa đốt lửa vừa chờ khoai nướng, không hiểu sao cảm thấy cảm thấy rất ấm áp! 】

【So sánh với phòng phát sóng trực tiếp gà bay chó sủa nhà bên cạnh, tui đột nhiên cảm thấy nơi này thật sự an bình ha ha ha. 】

Hôm nay có bốn nhóm khách mời dẫn các bạn nhỏ đi công viên giải trí.

Các bạn nhỏ chơi trò chơi ở công viên giải trí, khó tránh khỏi sẽ xuất hiện các tình huống va chạm. Những bạn nhỏ này tuổi đều không lớn, hơn nữa được nuôi dưỡng trong trăm nghìn sủng ái, một khi xảy ra chuyện thì chắc chắn không phải là chuyện nhỏ.

Ninh Tiểu Ngư không lo chuyện nhà khác, cũng lười đi lo, cô nàng chỉ là ôm tay sưởi lò, chờ ăn khoai lang đỏ.

Hương Hương ngồi tay phải cô, chỗ gần tường, Lục Kinh Độ ngồi ở bên trái.

Ba người xếp hàng ngồi cùng nhau sưởi ấm. Có chút đáng yêu, cũng có chút ấm áp.

Đến cả thời gian ở nơi này cũng cố tình thả chậm bước chân.

-

Chờ mãi đến lúc khoai chín, đạo diễn đột nhiên từ đâu ló đầu ra, “Tiểu Ngư, gần đây có mấy công ty game muốn mời cô đi làm người phát ngôn, cô xem thử xem muốn chọn công ty nào.”

【 Có công ty game chú ý tới Tiểu Ngư của chúng ta! Các chị em, gạch chân trọng điểm nha! 】

【 Tiểu Ngư của chúng ta sắp hot rồi! Tiểu Ngư có tiền đồ rồi, sắp đi almf người phát ngôn trò chơi rồi! 】

【 Xem cái dáng vẻ chưa hiểu sự đời của mấy người kìa, còn không phải là đại ngô cho một trò chơi sao? Đại ngôn nhãn hàng của Vi Vi nhà bọn tôi nhiều đến mức không đếm nổi. 】

【 Đại ngôn của một trò chơi đã khiến mấy người vui đến thế, ông đây cười chết mất. 】

【 Nói không chừng là công ty nào từ trên núi mớᎥ xuống, vì thiếu tiền nên mớᎥ mời Ninh Tiểu Ngư, suy cho cùng Ninh Tiểu Ngư cũng không có địa vị gì, mời làm người phát ngôn cũng không tốn bao nhiêu. 】

【 Nói không chừng là kiểu game thấp kém, chém một nhát mà sát thương đã 9999, không ai thèm ghé ấy chứ. 】

Tuy rằng trong phòng phát sóng trực tiếp có không ít anti-fan giở giọng chanh chua, nhưng fan của Ninh Tiểu Ngư thực lòng cảm thấy vui thay cho cô.

Có công ty game muốn đưa cành ôliu cho cô, đây là một chuyện tốt. So với trạng thái hai bàn tay trắng trước kia, dọa này Ninh Tiểu Ngư đúng là có không ít người chú ý tới.

Cũng không biết là có những công ty nào muốn hợp tác.

Ninh Tiểu Ngư đang ra sức thổi phù phù, tay thì cầm khoai lang mớᎥ nướng còn nóng hôi hổi, thuận miệng hỏi, “Có những trò chơi gì ạ?”

Đạo diễn đáp rất nhanh, “Có XT Năng Giả Vô Địch, YH Thật Giả Chi Thần, BF Xạ Kích Vương, còn có một cái là game mô phỏng trồng rau.”

“Bởi vì cô không có trợ lý, cũng không có người đại diện, cho nên công ty game tìm đến bên tôi. Cô thấy thế nào?”

Đạo diễn nói xong hai câu ấy, chính chủ là Ninh Tiểu Ngư còn chưa có phản ứng gì, nhưng người xem trong phòng phát sóng trực tiếp của cô đã không còn giữ nổi bình tĩnh.

【 Cái gì? XT Năng Giả Vô Địch? Trời ạ! XT chính là công ty game trong nước làm ra tiền nhất ấy! 】

【 Đơ luôn, tui đơ luôn, tui còn tưởng Tiểu Ngư được công ty mớᎥ mở nào mời cũng đã tốt lắm rồi, không ngờ rằng… Là tôi sai! Tôi không nên xem thường vua cá mặn! Ai có thể cản lại được mị lực của vua cá mặn chứ! 】

【 Quá đáng! Đúng là bất bình thường! 】

【 Trò chơi trồng rau là của bên nào vậy? Các game khác đạo diễn đều báo tên công ty, chỉ có game trồng rau này là chưa. 】

【 Game trồng rau nhiều như nấm mọc sau mưa, hẳn là một công ty chưa có danh tiếng gì thôi. 】

【 Tiểu Ngư, nghe iem, chọn XT! 】

【 Tiểu Ngư, chọn Chân Thần đi, đây là game 3A bội thu nhất năm nay! Rất nhiều minh tinh muốn nâng cấp đại ngôn còn không được ấy! 】

【 Tiểu Ngư, chọn Xạ Kích điiiii! Đến lúc đó mặc outfit Xạ Kích thì pke quá pke luôn. 】

【Lầu trên chắc cả địa ngục theo sau, mấy bộ đồ xạ kích thì bộ nào bộ nấy, ờm, mọi người hiểu mà. 】

【 Khoan, ý là chỉ được chọn một? Không thể chọn tất hả? 】

【 Làm người trưởng thành hiển nhiên phải gom hết. (tui biết tui xàm rồi, sao mà một lần gom hết được) Tiểu Ngư, ý iem là, chọn cái tốt ý! Lựa cái nào tốt nhất ý! 】

Trong lúc các fan ruột của Ninh Tiểu Ngư đang vắt óc bày mưu đặt kế cho thần tượng của mình, phòng phát sóng trực tiếp đột nhiên vang lên giọng nói bình thản của Ninh Tiểu Ngư.

“Ồ, vậy trò trồng rau đi.”

Mọi người:……

Đạo diễn nghe thấy câu trả lời này cũng rất bất ngờ, hắn không tin Ninh Tiểu Ngư không biết ảnh hưởng ảnh hưởng của XT ở trong nước. Đồng thời, hắn cảm giác rằng Ninh Tiểu Ngư cũng biết ý nghĩa của việc làm đại ngôn cho công ty lớn là gì. Nhưng ngặt nỗi cho dù dưới tình huống hiểu rõ mọi chuyện, cô vẫn chọn game trồng rau không tên tuổi.

Đúng là tùy hứng hết chỗ nói!

Đạo diễn cũng coi như là người xem Ninh Tiểu Ngư một đường từ nugu lên hot. Nói sao nhỉ, Ninh Tiểu Ngư bây giờ quả thực là đang hot, nhưng vẫn còn chưa đủ.

Ông ta mong rằng Ninh Tiểu Ngư có thể làm ra lựa chọn tốt nhất.

Đang đứng trước mặt bao nhiêu người trong phòng phát sóng trực tiếp, ông ta cũng không thể nói quá trắng trợn, chỉ có thể nhắc khéo, “Không suy xét thêm sao?”

Ninh Tiểu Ngư lắc đầu “Không suy xét.”

Đạo diễn không hiểu, “Tại sao lại chọn game trồng rau chứ?”

Ninh Tiểu Ngư chưa nghĩ đã đáp, “Bởi vì tôi thích chơi kiểu game này nhất, nhẹ nhàng tự tại, không cần lập team, cũng không cần động não.”

Mọi người: Quả nhiên là cách trả lời của cá!

Có thể chống chịu được lời mời của công ty lớn, phỏng chừng cũng chỉ có mỗi một Ninh Tiểu Ngư! Nhưng biết sao đây, bọn họ đột nhiên cũng muốn chơi game trồng rau!

Cái đại ngôn này của Tiểu Ngư có vẻ cũng không đến nỗi nào?

_

Edit: Trang Tran

Speedrun 3 tiếng hơn 4000 chữ mà gãy cổ.
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.