Chương trước
Chương sau
Sau khi lấy ra hạt dưa, hồ đào, trong túi Ninh Tiểu Ngư lại xuất hiện thêm bịt mắt hơi nước.

Quả thực có thể nói là cần cái gì, có thể lấy ngay từ trong túi cô thứ ấy.

Cô nằm trong hố cát, dáng vẻ thanh thản. Có thể thấy rõ hố cát được đào rất qua loa, nhưng biểu cảm của Ninh Tiểu Ngư điềm tĩnh, phối hợp biển xanh trời xanh xa xa, mơ hồ khiến người xem đều cảm thấy tịnh tâm.

【 Tiểu Ngư nằm có vẻ rất thoải mái. 】

【 Vừa có thể chơi cùng bạn nhỏ, vừa có thể đào ra một cái hố để nghỉ ngơi, không hổ là vua cá mặn! 】

【 Bạn nhỏ nhà bên: Sao chị vừa lười lại vừa ham ăn? Bạn nhỏ Hương Hương: Nghệ nhân đào hố cát. Hương Hương đúng là thiên sứ bé bỏng! 】

【 Cho dù Hương Hương hỏi Tiểu Ngư tại sao lạì “vừa lười lại vừa ham ăn”, tôi đoán chừng Tiểu Ngư cũng sẽ thoải mái hào phóng mà thừa nhận, đầu chó.jpg】

【 Đây có lẽ là chênh lệch giữa người bắt chước và vua cá mặn chân chính. 】

Trong tay Hương Hương còn đang cầm xẻng nhỏ để đào đất, trên tay, trên mặt bé đều dính một ít hạt cát nho nhỏ, trông ngây ngô lại đáng yêu.

Lục Kinh Độ đem một tờ khăn giấy ướt đưa tới trước mặt em, ý bảo em ấy tự lau mặt, Hương Hương nhận lấy khăn tùy tay xoa xoa, sau đó tiếp tục không chớp mắt mà nhìn chằm chằm Ninh Tiểu Ngư.

Dáng vẻ giống như trong mắt chỉ có Ninh Tiểu Ngư.

Đáng tiếc Ninh Tiểu Ngư đang trầm mê trong quãng thời cá mặn nằm liệt, không thể tự kiềm chế, không hề nhận được ánh mắt tò mò mang theo khát vọng của bạn nhỏ.

Ninh Tiểu Ngư: Đừng mê luyến chị, chị chỉ là một con cá mặn.

Ở một diễn biến khác, mấy khách mời sau khi nhìn thấy Ninh Tiểu Ngư coi bạn nhỏ như công cụ, nội tâm cảm thấy khiếp sợ cũng là chuyện bình thường.

Đó chính là con gái duy nhất của tổng giám đốc Hoắc! Tương lai sẽ là nữ tổng tài kế thừa toàn bộ tập đoàn Hoắc thị!

Show tiến hành liên động với《 Hello baba 》, mà Hương Hương là bạn nhỏ được yêu thích nhất trong 6 bé.

Cô làm như vậy, chẳng lẽ không sợ bị fan em ấy mắng?

Hiển nhiên, Ninh Tiểu Ngư một chút cũng không sợ.

Bé cưng bên người Thẩm Ước Ước non nớt kêu lên, “Chị, em cũng muốn giống chị ấy!”

Thẩm Ước Ước bật cười một tiếng, hỏi, “Em cũng muốn đào một cái hố, sau đó nằm vào trong?”

Đầu bạn nhỏ đầu gật như trống bỏi.

Thẩm Ước Ước rất dứt khoát, “Được, vậy chúng ta cũng đào!”

Tiểu Vị trông như ông cụ non chính hiệu, lễ phép lại hướng nội, nhưng lúc nhìn thấy hố cát, đáy mắt nhóc cũng không khỏi toát ra một tia khát vọng.

Cái đó trông như nằm vào sẽ rất thoải mái.

Bé nhìn về phía Ninh Du Vi đang đứng một bên, tuy không nói gì, nhưng ánh mắt đã hoàn toàn biểu lộ tâm tư của bé.

Nụ cười tươi trên mặt Ninh Du Vi sắp giữ không nổi, “Em cũng muốn?”

Tiểu Vị thẹn thùng mà vâng một tiếng.

Ninh Du Vi theo bản năng cắn môi, đào hố cát vừa mệt vừa bẩn, cô không thèm giống như Ninh Tiểu Ngư .

Đồng đội cô là Lăng Tử Cách nhìn thoáng qua màn hình, cười nói, “Được.”

Không trong bao lâu, khách mời khác cũng sôi nổi hành động, cũng may ekip chương trình không thiếu xẻng nhựa, mấy cái bạn nhỏ rất nhanh đã bắt đầu thở hổn hển khởi công.

Ninh Tiểu Ngư lười đi để ý người khác, chỉ lo tự mình phơi nắng, hóng gió biển, nằm đến mức nhẹ nhàng vui vẻ một cách quá đáng. Lúc này, bên tai cô lại lần nữa vang lên tiếng nói của hệ thống yêu đương.

【 Thiếu nữ, rõ ràng việc đào hố cát là hoạt động ba người có thể tham gia, sao bồ lại cố tình xem nhẹ ảnh đế, gạt anh ấy sang một bên. Nếu đã là hai khách mời một tổ cùng nhau chăm bạn nhỏ, như vậy, bồ bắt buộc phải phát huy được tác dụng của ảnh đế, không thể để anh ấy làm người ngoài cuộc!

Lúc này, bồ có thể ——

A: Mời ảnh đế cùng bồ nằm trong hố cát. (ngọt ngào.jpg)

B: Nghĩ ra một cái trò chơi mới để chơi cùng Hương Hương và ảnh đế chơi. (vui vẻ.jpg)

C: Vực dậy tinh thần đi nào, hãy hưởng thụ sự vui sướnɠ khi chăm trẻ em cùng ảnh đế! (hạnh phúc.jpg) 】

Thực ra lựa chọn A và B đều có vẻ không tệ, đáng tiếc cái hố mà Ninh Tiểu Ngư và Hương Hương đào không quá lớn, sau khi một người trưởng thành như cô nằm xuống, nếu nằm thêm một Hương Hương thì còn miễn cưỡng chấp nhận được, nhưng nằm một Lục Kinh Độ thì tuyệt đối không có khả năng!

Còn về C…… Ninh Tiểu Ngư vừa nhìn thấy đã pass qua ngay.

Cuối cùng, cô chỉ có thể chọn B.

Nhưng mà trò chơi hả?

Chuyện này đối với Ninh Tiểu Ngư mà nói thì cũng không khó, suy cho cùng Hương Hương chỉ là một cô bé mới 4 tuổi, rất dễ dỗ dành.

Ninh Tiểu Ngư cuối cùng cũng thức tỉnh, nâng ra nửa miếng bịt mắt, cos hải tặc độc nhãn long ngay tại chỗ, quay sang Hương Hương, Lục Kinh Độ nói, “Chúng ta chơi gì đó đi.”

Vừa nghe đến chơi, Hương Hương lập tức đáp, “Vâng ạ!”

Lục Kinh Độ hơi nhướn đuôi lông mày, kiên nhẫn chờ đợi Ninh Tiểu Ngư nói tiếp.

Giây tiếp theo, chỉ thấy Ninh Tiểu Ngư đứng dậy, từ bàn ăn cách đó không xa cầm ba ly sữa chua to quay lại.

Cô nhớ thương sữa chua của show đã lâu.

“Chúng ta chơi trò nhắm mắt dùng muỗng ăn sữa chua đi. Xem ai ăn hay nhất, không được dây ra giọt nào! Người ăn nhanh nhất sạch sẽ nhất sẽ được khen thưởng một nắm hạt dưa.”

【 Còn có thể chơi như vậy nữa hả? Ha ha ha ha. 】

【 Tiểu Ngư thế này không phải là đang quang minh chính đại kiếm phúc lợi cho chính mình sao? Đầu chó.jpg】

【 Vua cá mặn xuất chiêu, ai dám tranh cùng. 】

【 Mọi người cược thử xem ai thắng? Tui cược Tiểu Ngư. 】

【 Tiểu Ngư +1】

【 Đều chọn Tiểu Ngư? Vậy thì tôi đi ủng hộ bạn nhỏ Hương Hương vậy. 】

【 Ủng hộ ca ca vô điều kiện! 】

【 Ca ca xông lên nào! 】

Hương Hương sống đến nay đã được 4 tuổi nhưng trước giờ chưa từng chơi qua trò chơi như thế này, bé nhận lấy sữa chua và muỗng từ trong tay Ninh Tiểu Ngư, ngoan ngoãn chờ cô hô bắt đầu.

Vừa bắt đầu, bé lập tức nhắm mắt ăn sữa chua ngay!

Sau khi Ninh Tiểu Ngư thấy bọn họ đều đã chuẩn bị tốt, lại một lần nữa đeo bịt mắt hơi nước lên đàng hoàng, nằm về lại trong hố cát. Trong suốt quá trình này, tay trái cô vững vàng cầm sữa chua, tìm được một tư thế thoải mái rồi, cô mới nói, “Nhắm mắt. Bắt đầu!”

Ninh Tiểu Ngư vừa nói bắt đầu, hai thành viên khác trong tổ cô đều nghe theo nhắm mắt.

【 Mẹ nó, mẹ nó, tôi vốn cho rằng ảnh đế đã rất đẹp rồi, không ngờ rằng khi nhắm mắt lại còn đẹp hơn nữa. 】

【 Dáng vẻ ca ca lúc nhắm mắt thật đẹp mắt, khiến người khác rất muốn —— anh ấy. 】

【 Sau khi ảnh để nhắm mắt dường như thiếu bớt sự lạnh nhạt, thêm vài phần cảm giác thiếu niên, đặc biệt là, không có ánh mắt hững hờ ấy lại càng làm nổi bật đôi môi gợi cảm, làm người khác rất muốn —— anh ấy. 】

【 Quá xuất sắc, đúng là quá xuất sắc, cảm tạ Tiểu Ngư! 】

【 Mấy bác lầu trên, đây là phòng phát sóng trực tiếp đứng đắn, mấy người sao có thể —— nói mấy chuyện hay ho như vậy chứ! 】

【 Ha ha ha, hóa ra là quân đội bạn! 】

Nhắm mắt lại ăn đồ ăn, hơn nữa không để đồ ăn rơi vãi khắp nơi, những việc đó đối với cô không tính là gì.

Nói cho cùng thì, bình thường những lúc cô muốn lười biếng đều sẽ nhắm mắt lại ăn đồ ăn.

Thứ như sữa chua này, nếu mắt không nhìn kỹ, sữa chua trên muỗng rất dễ dây lên quần áo, độ khó của nhắm mắt ăn khá cao.

Bởi vì Ninh Tiểu Ngư cũng không phải lần đầu tiên ăn sữa chua như vậy, cho nên khi cô làm này có thể nói là quen cửa quen nẻo.

Nhưng Hương Hương, bạn nhỏ chỉ mới 4 tuổi, đây là lần đầu tiên nhắm mắt ăn sữa chua bằng muỗng, cho dù động tác rất chậm, cũng khó tránh khỏi việc bị rơi ra ngoài.

Còn về ảnh đế, hắn cũng giống Hương Hương giống nhau, cũng là lần đầu tiên “thử sức” nhắm mắt ăn đồ ăn.

Để tránh cho sữa chua làm dơ quần áo, mỗi cử chỉ hắn hắn đều cố ý làm từ từ.

So với bạn họ, một Ninh Tiểu Ngư ăn sữa chua uống vừa nhanh vừa sạch sẽ quả thực là hạc trong bầy gà, tuyệt nhất trần đời.

【 Tôi thật khờ, tôi thật ngốc. Tôi chỉ cho rằng Tiểu Ngư chỉ có thể cắn hạt dưa nhanh, không ngờ rằng cô ấy nhắm mắt lại uống sữa chua cũng có thể nhanh như vậy. 】

【 Vậy bình thường Tiểu Ngư làm những việc đó bao nhiêu lần rồi? 】

【 Phải nhắm mắt ăn một thứ gì đó nhiều tới mức nào mới có thể thuần thục được như Tiểu Ngư nhỉ? 】

【 Nhìn Tiểu Ngư chăm em bé, đột nhiên cảm thấy chăm em bé cũng không đáng sợ đến thế. 】

【 Không, vẫn rất đáng sợ, quan trọng phải xem là ai. 】

【 Cười chớt, nhà bên đã cãi nhau rồi, thế mà chỗ chúng ta vẫn tĩnh lặng sống những năm tháng yên bình. 】

Trẻ em 4 tuổi, thích chơi bời, đào hạt cát rất dễ khiến văng khắp nơi. Tiểu Vị có điềm tĩnh lễ phép tới đầu thì rốt cuộc cũng là một đứa bé, chỉ mới hơi hơi không cẩn thận, đã khiến cát bắn lên người Ninh Du Vi.

Ninh Du Vi hôm nay mặc quần áo cho nhà thiết kế nước Y làm riêng cho cô, cô đợi ba tháng mới nhận được, hôm nay còn là lần đầu tiên mặc.

Lần đầu tiên mặc đã bị làm dơ, sao mà khiến cô ta không tức giận cho được? Nhưng mà người làm dơ quần áo cô là con trai của chủ tịch Thân, cô có giận đến mấy cũng không thể phát ra ngoài, chỉ có thể lạnh mắt đứng ở một bên nhìn Tiểu Vị, Lăng Tử Cách cùng nhau đào cát.

Cô bé mà Mộc Gia Gia chăm rất khó chiều, sau khi nói câu “sao chị vừa lười vừa tham ăn”, bạn nhỏ lại cho cô thêm một đòn tâm lý nghiêm trọng, “chị trừ việc ăn ra còn biết làm gì nữa?”

Tính cách của Mộc Gia Gia và Ninh Tiểu Ngư không giống nhau, cách xử sự cũng không giống nhau.

Giống nhau là ăn đồ ăn, giống nhau là nằm nghỉ ngơi, nhưng kết quả và phản ứng của người xem mà hai cô nhận được không giống nhau.

【??? Phòng phát sóng trực tiếp Mộc Gia Gia bị gì vậy? 】

【 Thật là, trẻ em nhỏ tuổi, lại thẳng thắn. Mộc Gia Gia cắn hạt dưa xong thì tiếp tục ăn trái cây, em ấy cũng không nói sai, đúng là vừa lười vừa tham ăn. 】

【 Rõ ràng Ninh Tiểu Ngư cũng ăn mà, lầu trên sao không đi nói Ninh Tiểu Ngư, chỉ nói mình Gia Gia? 】

【 Nhưng Hương Hương cũng đâu thấy Tiểu Ngư không tốt? 】

【 Nhìn không rõ hả? Mộc Gia Gia chỉ biết lo ăn lo ngủ cho bản thân, Tiểu Ngư của chúng tôi thì chơi chung với Hương Hương, tương tác với nhau, khác xa lắm. 】

【 Hương Hương chơi rất vui vẻ cơ mà. 】

Hệ thống yêu đương vội vàng đi ăn dưa.

Không ngờ được rằng, ký chủ của nó lại có năng lực đến vậy.

Mộc Gia Gia bị công chúa mắng thê thảm, Ninh Tiểu Ngư lại có thêm một em gái hoa si.

Người xem không nói sai, Hương Hương đúng là chơi rất vui vẻ.

Ninh Tiểu Ngư cùng em chơi những trò chơi trước kia em chưa từng chơi, không cần biết là đào hố cát hay là nhắm mắt uống sữa chua, đối với em đều là những lần đầu tiên trong đời.

Hương Hương chơi rất vui vẻ, Ninh Tiểu Ngư cũng mặn rất vui vẻ.

Đã có bạn nhỏ giúp mình đào hố, cô còn có thể quang minh chính đại lười biếng uống sữa chua.

Đúng là thắng lợi toàn tập.

Trong lúc Hương Hương và Lục Kinh Độ mới chỉ ăn được một phần nhỏ sữa chua, Ninh Tiểu Ngư đã quét sạch sẽ ly của mình, một chút cũng không lãng phí.

Cô mở miệng nói, “Chị ăn xong rồi.”

Dứt lời, hai người khác đều mở mắt.

Hương Hương bị sữa chua dính lên hơn khuôn mặt, lượng ăn vào còn ít hơn lượng bị dây ra ngoài, cười khanh khách không ngừng.

Lục Kinh Độ cúi đầu nhìn thoáng qua sữa chua nhỏ giọt ở góc áo, cười nhẹ một tiếng.

Đại khái cũng chỉ có Ninh Tiểu Ngư mới nghĩ ra loại trò chơi này.

Gọi là trò chơi, thực ra chỉ đang muốn đầu “trục lợi”

Nhưng hai người chơi theo cũng không có gì oán hận, thậm chí, còn thấy thích thú.

Nhìn ly sữa chua sạch sẽ của Ninh Tiểu Ngư, mắt to của Hương Hương càng sáng lấp lánh.

Nhưng em ấy không biết, thế này vẫn chưa kết thúc.

Giây tiếp theo, Ninh Tiểu Ngư móc ra từ trong túi một cái bao nilon, sau đó lại là một nắm hạt dưa.

Cuối cùng, cô một lần nữa đeo bịt mắt hơi nước lên, nằm lại vào trong hố cát.

Cho người xem và đám người Hương Hương ảnh đế biểu diễn một bộ phim ngắn nhắm mắt cắn hạt dưa.

【 Tuyệt, thật sự rất tuyệt. 】

【 Lần đầu tiên nhìn thấy nữ minh tinh như Tiểu Ngư ha ha ha. Sống càng lâu thì học được càng nhiều ha ha ha. 】

【 Nhắm hai mắt còn có thể cắn hạt dưa lưu loát, trừ Tiểu Ngư ra còn có ai! Thử hỏi còn có ai! 】

【 Mấy người có chú ý tới không, mỗi lần cô ấy cắn hạt dưa xong vỏ hạt đều được ném chính xác vào túi, không cần di dọn lại. 】

【 Thêm một vấn đề, cô ấy rốt cuộc đã làm thế này bao nhiêu lần? 】

Vấn đề này, ngay cả bản thân Ninh Tiểu Ngư cũng không trả lời được.

Con số quá lớn, đã sớm không nhớ rõ.

Xem phát sóng trực tiếp, trừ bỏ fan ra còn có bố của các bạn nhỏ.

Chủ tịch Thân thấy một màn này, cười nói, “Tổng giám đống Hoắc tổng, Hương Hương nhà cậu có vẻ chơi rất vui ha.”

Hoắc tổng ừ một tiếng.

Đây là lần đầu tiên hắn thấy Hương Hương cười sung sướnɠ như vậy._

Chơi ở bờ biển xong, khách mời cùng sáu bạn nhỏ quay về nhà bạn tốt ăn cơm trưa.

Có điều lúc ăn cơm trưa, lại xuất hiện khó khăn mớᎥ.

Hầu hết các bạn nhỏ đều không thích ăn cơm. Ngày thường ở nhà nếu không phải là tiểu tổ tông thì cũng là tiểu công chúa, làm gì có bé nào không bị người lớn đuổi theo dỗ ăn? Mà cho dù là bị người lớn đuổi theo bón cơm, bình thường lúc các bé ăn cơm cũng sẽ thích đi làm việc riêng.

Vậy nên lúc tới nhà bạn tốt, mấy bạn nhỏ lại càng không thích ăn cơm.

Nhưng không thể nào không ăn cơm, khách mời làm sao có thể để các bé đói bụng.

Vì thế, để mấy vị tiểu tổ tông này ngoan ngoãn ăn, khách mời bắt đầu đấu trí đấu dũng với bạn nhỏ.

Ninh Tiểu Ngư giữa trưa ăn sushi. Còn về Hương Hương, món em ấy ăn là do Lục Kinh Độ chuẩn bị cho.

Lúc chương trình mớᎥ bắt đầu quay, đồ ăn của Lục Kinh Độ đều do khách sạn 5 sao đưa đến, dần dần sau này hắn mớᎥ thỉnh thoảng ăn ở nhà bạn tốt.

Hắn tự lấy cho mình một chén mì Dương Xuân, lấy cho Hương Hương một chén hoành thánh nhỏ.

Khẩu phần một bữa của các bé cũng không nhiều lắm, một chén hoành thánh thôi cũng đủ ăn rồi.

Ninh Tiểu Ngư mớᎥ vừa gắp một miếng sushi, chuẩn bị tận hưởng cơm trưa, bên tai cô lại vang lên âm thanh của hệ thống yêu đương.

Ninh Tiểu Ngư: “Bé Thống, khi nào thì mi mớᎥ chịu ngừng rước việc vào thân?”

Làm sao có thể không rước việc vào thân cho được, cả đời này cũng không thể, nếu không kiếm việc ra mà làm, bồ ý và ảnh đế làm sao có thể cùng nhau vẽ nên truyện cổ tích được? Bọn họ còn phát đường cho nó kiểu gì?

Nghĩ như vậy, hệ thống yêu đương mẫu mực ngay lập tức tuyên bố nhiệm vụ mớᎥ.

【 Thiếu nữ à, ở độ tuổi này của mấy bạn nhỏ thường có thói không thích ăn cơm, không biết cách chia sẻ, rất dễ tạo ra tính ích kỷ.

Nhưng mà tui tin tưởng sau này bồ nhất định sẽ là một người mẹ tốt, giáo dục con trẻ thành mầm xanh cho đất nước! Như vậy, hiện tại bồ có thể lấy Hương Hương để thử tay nghề! Hoan nghênh bồ tự do phát huy sáng tạo! Làm Hương Hương biết rằng, trẻ em nhất định phải ngoan ngoãn ăn cơm, còn phải hiểu được thế nào là chia sẻ nữa. 】

Ninh Tiểu Ngư lần đầu tiên nhận được loại nhiệm vụ không cần lựa chọn như thế này. Đây là nhiệm vụ yêu cầu sáng tạo, tất nhiên dễ hơn rất nhiều so với kiểu có lựa chọn, Ninh Tiểu Ngư có thể muốn gì làm nấy, có thể tùy ý quyết định.

Có điều cô vẫn không nhịn được mà hỏi, “Bắt buộc phải hoàn thành?”

Hệ thống yêu đương quyết liệt nắm chặt tay, 【 Bắt buộc phải hoàn thành! 】

Dạy bạn nhỏ Hương Hương ngoan ngoãn ăn cơm, khiến các bạn nhỏ không muốn ăn cơm kia trở thành bạn nhỏ thúi!

Ninh Tiểu Ngư nhịn không được hỏi, “Nếu nhiệm vụ thất bại thì sao?”

Hệ thống yêu đương, 【 Nếu thất bại, bồ sẽ tiếp tục bị phạt giống lần trước, có điều tui tin tưởng rằng, thiếu nữ à, chỉ cần bồ nguyện ý nỗ lực, nhất định sẽ không thất bại! Xông lên nào ký chủ! 】

Ninh Tiểu Ngư:……

Hệ thống yêu đương đã đưa cho Ninh Tiểu Ngư một vấn đề cực kỳ nan giải.

Phải biết rằng, cô không giỏi kiên nhẫn dạy dỗ con nít cho lắm. Đặc biệt là trẻ con ở độ tuổi như Hương Hương.

Đến cả chính cô cũng lười nhác, làm sao có thể làm được loại việc dạy dỗ người khác như thế này?

Có điều nếu không hoàn thành nhiệm vụ thì sẽ bị phạt đó.

Không có biện pháp, Ninh Tiểu Ngư chỉ có thể căng da đầu.

“Hương Hương à.”

Bạn nhỏ Hương Hương mớᎥ vừa cầm lấy cái muỗng chuẩn bị ăn hoành thánh, nghe thế liền theo bản năng ngẩng đầu nhìn về phía Ninh Tiểu Ngư, “Dạ?”

Ninh Tiểu Ngư cảm thấy nhiệm vụ này, trăm phần trăm là cô thất bại mất rồi.

Cô quả thật không có một chút kiến thức gì về dạy dỗ con nít cả.

Cô cũng lười cố gắng, cuối cùng chỉ nói mấy lời khuyên nhủ quen thuộc, “Trẻ em phải ngoan ngoãn ăn cơm, còn phải biết chia sẻ, hiểu không?”

Nói xong, cô cũng mặc kệ Hương Hương nghe hay không, tiếp tục ăn cơm trưa của mình.

Mà bạn nhỏ Hương Hương nghe xong những lời này, cúi đầu nhìn hoành thánh trong chén của mình, dường như như đã giác ngộ ra điều gì đó, đột nhiên dùng muỗng múc một viên hoành thánh, sau đó run run tay nhỏ, giơ đến bên miệng Ninh Tiểu Ngư nói, “Chị ăn nhé.”

Khách mời:!!!

Người xem:!!!

Tổng giám đốc Hoắc:……

Nếu đổi thành những khách mời khác gặp được trường hợp như thế này, có lẽ bọn họ sẽ tủm tỉm cười nói, “Ngoan, chị không ăn, Hương Hương tự ăn nào.”

Nhưng Ninh Tiểu Ngư thì không vậy.

Cô vừa khéo cũng rất thích ăn hoành thánh, liền thoải mái hào phóng há miệng ăn xong viên hoành thánh đó.

Hơn nữa, sau khi ăn vào cô còn cẩn thận nhấm nháp, nói, “Ngon lắm. Cảm ơn Hương Hương.”

Một chén hoành thánh giá 3 đồng hữu nghị, dù là các bé ăn thì cũng cần trả tiền, không phải miễn phí.

Tiền cơm trưa của Hương Hương là do Lục Kinh Độ trả.

Nếu hoành thánh không đắt đến vậy, vậy thì bữa trưa cô ăn một phần sushi, cộng thêm một phần hoành thánh cũng không phải không được.

Đáng tiếc hoành thánh quá đắt, cô mua không nổi.

Nói xong, cô cầm lấy chiếc muỗng đã bị mình dùng qua, lại đổi cho Hương Hương một cái muỗng mớᎥ.

【 Tiểu Ngư siêu tinh tế! 】

【 Ha ha ha ha, ai có thể đoán được chuyện này chứ, mấy bạn nhỏ khác được khách mời đuổi theo dỗ ăn cơm, còn trong phòng trực tiếp này Ninh Tiểu Ngư lại được bạn nhỏ dỗ ăn cơm. 】

【 Những người khác nhìn thấy đều xỉu hết cho coi, ha ha ha ha, thật sự cười chết. 】

【 Cho nên cuối cùng thì do đâu mà Hương Hương lại ngoan như vậy! 】

Hương Hương dỗ Ninh Tiểu Ngư ăn một viên hoành thánh nhỏ xong, đột nhiên cảm thấy vô cùng sung sướng.

Chẳng trách tại sao người lớn lại thích dỗ cho trẻ con ăn cơm như vậy.

Bé cầm lấy đôi đũa của Ninh Tiểu Ngư, giọng nói non nớt ngây thơ, “Chị, để em làm cho.”

Ninh Tiểu Ngư có chút ngoài ý muốn, hỏi, “Vì sao thế?”

Hương Hương nghiêm túc tự hỏi trong chốc lát, tiếp theo dõng dạc đáp, “Bởi vì chị lười.” Thế nên hãy để bé đến đảm đương công việc nặng̝ nhọc này.

【 Chân thật, thật sự quá chân thật rồi! 】

【 Cười chớt. 】

【 Đến bạn nhỏ 4 tuổi cũng phát hiện được bản tính cá mặn của Tiểu Ngư! Mạn phép hỏi Tiểu Ngư rốt cuộc mặn đến mức nào thế? 】

【 Tiểu Ngư bây giờ là vua Tiểu Ngư, bà nói xem mặn đến mức nào? 】

【 Chung đụng với nhau một buổi sáng như vậy, ai thông minh đều sẽ nhận ra được, ha ha ha. 】

Đổi thành khách mời khác, nếu bị một bạn nhỏ nói lười, lúc này có lẽ đã vô cùng xấu hổ và giận dữ không chịu nổi!

Ví dụ như Mộc Gia Gia, sau khi cô ấy bị công chúa nhỏ nói “sao chị vừa lười vừa ham ăn”, đến tận bây giờ vẫn còn chưa bình tĩnh lại được.

Nhưng Ninh Tiểu Ngư thì không giống vậy.

Vua cá mặn có một trái tim cực kỳ mạnh mẽ rộng lượng.

Lười thì có làm sao? Cô đúng là lười thật mà. Hương Hương cũng không nói sai mà.

Vì thế, Ninh Tiểu Ngư rất thoải mái chấp nhận đề nghị này của bạn nhỏ, “Được, vậy thì làm phiền Hương Hương rồi.”

Sau đó, ngay trong lúc các khách mời khác vì để dụ bạn nhỏ ngoan ngoãn ăn cơm mà sứt đầu mẻ trán, Ninh Tiểu Ngư rất thoải mái dễ chịu tiếp nhận sushi bé cưng đút cho mình.

Để giúp Hương Hương đút thức ăn dễ dàng hơn, Ninh Tiểu Ngư cho em ấy một cái muỗng lớn, để em ấy dùng muỗng đút mình.

Dùng muỗng kiểu gì cũng dễ hơn là dùng đũa.

“Hương Hương, chấm ít nước tương và mù tạt cho sushi nhé.”

“Hơi nhiều mù tạt, lần tới bớt đi một chút.”

“Ừm, chị muốn ăn trứng cá muối, em biết là cái nào chứ?”

“Đúng rồi, Hương Hương thông minh ghê.”

【 Điên cuồng cổ vũ cho vua cá mặn! 】

【 Vua cá mặn không hổ là vua cá mặn! 】

【 Nếu là tui thì chắc chắn tui không thể yên tâm đi ăn đồ ăn mà bé cưng đút cho, thảo nào tui không thể trở thành vua cá mặn. 】

【 Vua cá mặn trước nay chưa bao giờ ra bài theo kịch bản! 】

Ninh Tiểu Ngư thảnh thơi ngồi để Hương Hương dỗ mình ăn sushi.

Bạn nhỏ tuy rằng còn bé, nhưng thái độ cực kì nghiêm túc. Có lẽ do ngày thường bé hay chơi trò chơi gia đình, cho nên lúc dỗ Ninh Tiểu Ngư ăn, Hương Hương thật sự rất ra dáng.

Hết thảy đều vô cùng hoàn mỹ.

Khuyết điểm duy nhất là Ninh Tiểu Ngư đang rất khát nước, cô ăn nhiều sushi, hiện tại cực kì muốn uống nước.

Nhưng là Hương Hương vẫn tiếp tục đưa sushi đến bên miệng của cô.

Bạn nhỏ làm việc quá tích cực khiến cô cũng khó lòng lên tiếng.

Đúng lúc này, trước mặt cô đột nhiên xuất hiện một ly nước sôi để nguội.

Bàn tay cầm ly nước rất nam tính, ngón tay thanh mảnh tinh tế, góc cạnh rõ ràng.

Trong ly nước còn rất ân cần cắm thêm một cây ống hút, để cô tiện uống.

Ninh Tiểu Ngư còn chưa kịp phản ứng lại, bên tai cô đã đột nhiên vang lên âm thanh kích động la hét đến mức muốn rách họng của hệ thống yêu đương, 【 a a a, ảnh đế rót nước cho bồ! A a a, cục cưng Hương Hương đút bồ ăn, ảnh đế rót nước cho bồ, thiếu nữ, hôm nay bồ kiếm lời rồi, lời cực nhiều!】

Đây là hạnh phúc của cá mặn sao?

Thế thì quá hạnh phúc rồi đó!

Đối với việc gọi là Lục Kinh Độ rót nước cho Ninh Tiểu Ngư, cảm nhận của Ninh Tiểu Ngư đương nhiên không chuyện bé xé ra to như hệ thống yêu.

Mặc kệ nói như thế nào, tốt xấu gì cô cũng là ân nhân cứu mạng của Lục Kinh Độ.

Cô chưa từng yêu cầu Lục Kinh Độ làm gì quá đáng, nếu như vậy, đối phương cho cô rót một ly nước thì cũng không có gì không được.

Ninh Tiểu Ngư nói một tiếng cảm ơn. Sau đó vui vẻ dùng ống hút uống nước.

Lục Kinh Độ gật gật đầu “Không cần khách sáo.”

So với sự bình tĩnh của cô, người xem trong phòng phát sóng trực tiếp đã không kiềm chế nổi nữa.

【 Khiếp sợ! Đây là mị lực của vua cá mặn sao? 】

【 Cười chết, nếu là mị thì mị cũng cam tâm tình nguyện rót nước cho Tiểu Ngư. 】

【 Chưng vấn đề là người đó không phải người bình thường, đó là ảnh đế đó! Bà thấy anh ấy rót nước cho người khác bao giờ chưa? 】

【 Hình như chưa ha. 】

【 Nhưng mà quan hệ giữa Lục Kinh Độ và Tiểu Ngư cũng có hơi phức tạp nhỉ, trong đó không phải còn có một ơn cứu mạng sao? 】

【 Ừ heng, nếu nghĩ vậy thì dường như cũng không có gì ghê gớm? 】

【 Ca ca trước nay rất ga lăng với phụ nữ. 】

【 Cũng chỉ là rót ly nước mà thôi, không cần phân tích tới mức đó. 】

Lúc Ninh Tiểu Ngư hoàn tất bữa trưa, các khách mời khác vẫn còn đang bận rộn bón cơm cho các bạn nhỏ.

Ninh Du Vi còn được, Tiểu Vị không quá khó quản lý, trừ việc có hơi kén ăn ra thì không tật xấu gì nữa, nhưng bé gái mà Mộc Gia Gia chăm thì cực kỳ cực kỳ không nghe lời.

Lúc này thì “Cái này em không ăn”, lúc kia thì “Cái này em cũng không thèm ăn”, lúc nọ thì “Chị muốn em ngộ độc chết hả”, thực sự khiến Mộc Gia Gia và Tiết Tranh chạy qua chạy lại đến mức rã rời.

So sánh với nhau, Hương Hương thật quả là tiểu thiên nhỏ ngoan ngoãn hiểu chuyện.

Sau khi Ninh Tiểu Ngư đã ăn uống no đủ thì lại ngồi trên ghế nghỉ ngơi trong chốc lát, đợi đến lúc cô mở mắt ra lần nữa thì cũng đã là hai giờ chiều.

Trong lúc này, Hương Hương vẫn luôn yên lặng nằm ở bên cạnh cô.

Một ngày đã qua hơn phân nửa, đã đến giờ đưa các bạn nhỏ về với bố mình.

Nhưng mà, ekip chương trình lại đưa ra một bài toán hóc búa cho khách mời.

Bọn họ phải đưa được các bé về với chỗ của bố, nhưng không được phép dùng xe của show.

Còn về việc đưa như thế nào thì phải cần bọn họ nghĩ cách sao cho các bé bình an đúng giờ đến nơi.

Không có xe của ekip, vậy thì còn đưa thế nào?

Tuy rằng các bố cách nhà bạn tốt không xa lắm, đợi ở một chỗ cách bọn họ khoảng chừng 10km, nhưng 10 km cũng không được tính là gần.

Hầu hết các khách mời đều muốn gọi xe.

Đáng tiếc nhà bạn tốt cách trung tâm thành phố rất xa, tất cả tài xế đều không muốn nhận đơn.

“Vậy phải làm sao bây giờ?”

“Cái này…… Chương trình đúng là làm khó chúng ta mà!”

Trong khoảnh khắc các khách mời ngơ ngác nhìn nhau không biết nên làm như thế nào mớᎥ được, đạo diễn lại đưa ra một nhắc nhở nho nhỏ, “Nếu thật sự không ổn thì mọi người có thể đi bộ sang đó, cũng chỉ 10 km chứ mấy.”

Cũng chỉ 10 km chứ mấy?

Cũng chỉ?

10 km có thể dùng này hai chữ sao?

Trẻ em đương nhiên không thể đi xa như vậy được.

Nếu thật sự đi bộ, vậy thì đến lúc đó cần được khách mời cõng, hoặc là ôm, đây quả là một bài test thể lực lớn cho các khách mời.

Ninh Du Vi nhìn về Lăng Tử Cách đang đứng cạnh, hỏi, “Anh thấy sao?”

Lăng Tử Cách cũng không có cách nào hay hơn, cuối cùng, hắn chỉ có thể bất đắc dĩ nói, “Nếu thật như vậy thì chúng ta đi bộ qua đi thôi.”

10 km, nếu đi nhanh một chút cũng sẽ không cần tốn quá nhiều thời gian. Dù sao mọi người đều như thế này, không phải chỉ có mỗi bọn họ đi bộ. Trông cái màu này, đám Mộc Gia Gia, Hi Nhụy có lẽ đều đi bộ cả.

Hắn tuổi trẻ, thể lực không tệ, ôm Tiểu Vị đi 10 km, vấn đề có vẻ cũng không lớn. Hơn nữa, đến lúc đó cả nhà đi cùng nhau, vừa đi vừa dừng, hẳn là không khó.

Ninh Du Vi hiển nhiên rất không vừa lòng với câu trả lời này, nếu phải đi bộ, cô chỉ có thể thay ra đôi giày cao gót của mình. Nhưng mà cô cũng không có lựa chọn tốt hơn.

Trong khi các khách mời đang do dự không biết có nên đi bộ qua hay không, Ninh Tiểu Ngư đã đem một chiếc xe ba bánh sau biệt thự lái sang đây.

Chiếc xe ba bánh này bình thường chỉ để không ở đó không ai dùng mà cũng không biết là ai để. Có thể là chủ nhân của biệt thự.

Nhưng điều này không quan trọng.

Xe ba bánh trông có vẻ còn rất sạch sẽ, không bị dơ chỗ nào.

Động cơ phát ra tiếng thịch thịch thịch, nháy mắt hấp dẫn sự chú ý của tất cả các khách mời.

Bọn họ theo bản năng nhìn về phương hướng ra âm thanh, giây tiếp theo, chỉ thấy Ninh Tiểu Ngư nhảy xuống từ ghế xe, vẫy vẫy tay với Hương Hương nói, “Hương Hương sang đây nào, chúng ta ngồi cái này.”

Hương Hương chầm chậm chạy chạy tới bên người Ninh Tiểu Ngư, ngây ngô hỏi, “Chị, cái này là cái gì ạ?”

Ninh Tiểu Ngư cười một tiếng, “Đây là xe ba bánh đó, em chưa từng ngồi thử sao?”

Hương Hương thành thật lắc lắc đầu “Chưa ạ.”

“Vậy vừa khéo hôm nay có thể thử.” Nói xong, Ninh Tiểu Ngư liền ôm Hương Hương đặt vào thùng xe ba bánh.

Tiếp theo, tự cô cũng bò lên rất nhanh.

Không thể không nói, cá mặn rất hợp với xe ba bánh. Cá mặn ngồi trên thùng xe ba bánh, vừa ngồi còn có thể vừa hóng gió, cũng là một kiểu hưởng thụ.

Sau khi hai người đều ngồi vào thùng xe, bọn họ ăn ý mà nhìn về phía Lục Kinh Độ vẫn chưa đi qua đây.

Hiển nhiên, các em ấy đều đang đợi hắn.

Những người khác:!!!

Lục Kinh Độ:……

_
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.