Chương trước
Chương sau
Đối với với chuyện nhận được cành ôliu của đạo diễn Cung, bản thân Ninh Tiểu Ngư không suy nghĩ nhiều lắm, còn về việc sau lưng có bao nhiêu người đỏ mắt ghen tỵ cô cũng không biết.

Thẩm Ước Ước là người đầu tiên chúc mừng cô.

Nói không hâm mộ là giả, nhưng tâm thái của Thẩm Ước Ước rất tốt. Cô biết tự kịp thời điều chỉnh cảm xúc, hơn nữa còn rút ra bài học kinh nghiệm về biểu hiện của mình lúc đó, tránh cho lần sau phạm phải sai lầm tương tự.

Bởi vì có màn nhạc dạo nho nhỏ này, Hứa Trình và các khách mời nam khác người nào cũng xoa tay hầm hè, có ý muốn chơi lớn. Đương nhiên, bọn họ cũng hy vọng chính mình có thể nhờ đó mà được người xem nhìn với con mắt khác.

Nhưng trước khi khách mời nam biểu diễn, đạo diễn thông báo, đạo diễn Cung đã hết kỳ nghỉ phép, đã quay về cùng với người nhà của hắn.

Bây giờ, đạo diễn Cung đại khái cũng đã ở trên máy bay rồi.

Ẩn ý là, mọi người tốt hơn hết không cần ôm quá nhiều kỳ vọng, đỡ cho đến khi đó thất vọng càng lớn.

Quan hệ giữa Hứa Trình và đạo diễn tốt nhất, hắn ngầm tìm đạo diễn, nói đối phương không có thành ý.

Đạo diễn xua xua tay, vội nói, “Đừng nghĩ nhiều, đề bài là tôi ra đại, tôi không biết đạo diễn Cung cũng đang xem show phát sóng trực tiếp, càng không nghĩ tới Tiểu Ngư lại lọt vào mắt xanh của đạo diễn Cung, hết thảy đều là thực lực bản thân cô ấy, không liên quan gì đến tôi cả.”

Hứa Trình ban đầu còn tưởng rằng đề thi là do đạo diễn Cung đưa ra, hóa ra là không phải?

Xem ra, thật đúng là vận khí của Ninh Tiểu Ngư?

Giả thiết nhân vật mà khách mời nam nhận được là ,【 Trong hoàn cảnh mà xã hội có đến 80% người sở hữu siêu năng lực, bạn lại nằm trong 20% còn lại, là một người bình thường từ đầu đến đuôi, hãy diễn tả cuộc sống hằng ngày của bạn. 】

Bởi vì trong sáu khách nam, có tới ba vị không phải diễn viên chuyên nghiệp, cho nên tiết mục của ai tốt hơn ai không phải là điều gây tranh cãi.

Những diễn viên trước kia chưa hợp tác với Lục Kinh Độ, cũng nhờ vào lần này sẽ càng hiểu rõ hơn về năng lực của hắn.

Xem biết bao nhiêu vai hắn từng đóng, cũng không bằng xem một màn biểu diễn ngay trực tiếp lúc này.

Thiết lập nhân vật của Lục Kinh Độ là một giảng viên đại học luôn nỗ lực để đề cao địa vị xã hội của những người bình thường.

Trong một xã hội mà số người có siêu năng lực áp đảo người không có năng lực, tất sẽ gây nên thành kiến, không có nơi nào không tồn tại sự kỳ thị. Mà địa vị xã hội của người thường cũng thường xuyên bị dìm xuống.

Cho nên Lục Kinh Độ đóng vai giảng viên đại học, là một người thường mang trong mình nhiều suy nghĩ sâu xa.

Mỗi thời đại, luôn phải có một người đi tiên phong, nói những điều mà người khác không dám nói, làm những chuyện mà người khác không dám làm.

Mà ảnh đế thanh lãnh tuấn mỹ, hiển nhiên rất phù hợp hợp sắm vai một nhân vật tự trọng nho nhã, có trái tim ôm ấp những giấc mộng xa xôi, coi việc nâng cao địa vị xã hội cho người thường làm mục đích theo đuổi cả đời.

-

Phân đoạn biểu diễn vừa chấm dứt, thừa dịp Lục Kinh Độ không có mặt, đạo diễn cười tủm tỉm nói, “Ngày mai là tiệc sinh nhật của Kinh Độ, các khách mời hôm nay có thể lựa chọn quà tặng để đem tặng.”

Trước đó không lâu, Thẩm Ước Ước cũng từng đề cập chuyện này với Ninh Tiểu Ngư.

Tốt xấu gì cô cũng nằm trong số 12 vị khách mời, không tặng quà cũng không được, cho nên vì món quà này mà Ninh Tiểu Ngư cố ý tiết kiệm vài đồng hữu nghị.

Tổ sản xuất quy định, khách mời mua quà chỉ được dùng đồng hữu nghị để giao dịch, không thể dùng tiền tệ bên ngoài. Khu quà tặng trưng bày vô vàn loại vật phẩm, trong đó bán giá cao nhất là đồng hồ nam số lượng giới hạn, ít nhất cũng phải là 30 đồng hữu nghị.

Quà tặng cho Lục Kinh Độ, đương nhiên không thể quá tạm bợ

Khu quà tặng còn có âu phục nam giá 30 đồng hữu nghị, cà vạt nam giá 15 đồng hữu nghị,dây lưng 10 đồng hữu nghị, khuy măng sét giá 5 đồng……

Tóm lại, giá tiền tương đương với vài bữa ăn, khách mời nào cũng đều mua được. Nhưng trên thực tế, âu phục nam 20 đồng, ở bên ngoài không đến năm chữ số sẽ không mua nổi (trên 35 tr vnd).

Đây đều là quà tặng mà phía sản xuất bỏ tiền của mình ra mua.

Ninh Tiểu Ngư đi dạo hết một vòng phòng trưng bày, cuối cùng chỉ vào một món đồ bình thường hỏi, “Cái này bao nhiêu?”

Nhân viên công tác sửng sốt, thứ đó…… Hình như không phải quà sinh nhật nhà sản xuất mua cho Lục ảnh đế đâu nha.

Sao lại “trà trộn” được vào đây?

Có thể là một nhân viên công tác nào đó lấy nhầm chăng.

Hắn sửng sốt, mới định nói đồ này không bán, đã thấy Ninh Tiểu Ngư trực tiếp đưa cho hắn năm đồng hữu nghị, nói, “Tôi lấy nó.”

Nói xong, Ninh Tiểu Ngư mặt mày mỹ mãn mà ôm đồ vật rời đi, để lại nhân viên công tác với vẻ mặt ngu người.

Ơ từ từ……

Ninh Tiểu Ngư, sẽ không lấy cái đó làm quà sinh nhật chứ?

Cái đó…. Không được đâu?

-

Rất nhanh đã đến ngày hôm sau

Hôm nay, chẳng những là ngày cả đoàn rời sơn trang suối nước nóng, mà còn là ngày bọn họ về Kinh Thị tham gia tiệc sinh nhật của Lục Kinh Độ.

Người nhà Lục Kinh Độ bao cho hắn một khách sạn xa hoa nhất Kinh Thị.

Lục Kinh Độ là con trai độc nhất của chi thứ hai nhà họ Lục, đến lúc đó, hầu hết các nhân vật có uy tín ở Kinh Thị đều sẽ tham dự, ekip show thuận tiện hưởng ké không khí vui mừng chốn hào môn của tiệc sinh nhật này.

Lúc biết còn phải chạy đến khách sạn Kinh Thị, vẻ mặt Ninh Tiểu Ngư liền lộ ra vẻ hơi hơi mất hứng.

Cô còn tưởng rằng ăn miếng bánh kem, thắp một ngọn nến, sinh nhật Lục Kinh Độ đã coi là đón xong rồi.

Không ngờ người nhà họ Lục gióng trống khua chiêng như vậy, một bữa tiệc sinh nhật cũng phải làm tới mức mọi người đều biết mới chịu.

Thẩm Ước Ước ngồi cùng một chỗ với cô.

Gần đây, cô và Ninh Tiểu Ngư ở cùng nhau nhiều, cũng đại khái hiểu biết tính cách của cô.

Thẩm Ước Ước cười nói, “Có thể tham gia một bữa yến hội quy mô như vậy là cơ hội mà nhiều người với không tới. Nếu không cậu nghĩ xem vì sao nhà sản xuất lại bỏ nhiều tâm tư chuẩn bị quà sinh nhật cho khách quý như vậy?”

Ninh Tiểu Ngư nằm xoài trên xe.

Người nhà họ Lục cố ý chuẩn bị sinh nhật cho Lục Kinh Độ, dưới cái nhìn của Ninh Tiểu Ngư bị cô xem là phiền toái. Người tham gia sinh nhật nhiều, đồng nghĩa rằng đến lúc đó sẽ có nhiều cọ xát tranh giành. Tuy rằng tham gia yến hội đều là những người nổi danh, cho dù xảy ra mâu thuẫn cũng đến mức làm mất mặt nhau ngay tại chỗ, cùng lắm chỉ là bằng mặt không bằng lòng.

Nhưng Ninh Tiểu Ngư vẫn lo tai ương rơi vào hồ cá.

Dù sao thì……

Cô bị trói buộc với một hệ thống yêu đương thích vẽ chuyện như vậy.

Hệ thống yêu đương:…… Vô tội.jpg

-

Lúc đoàn người đến khách sạn lớn Quân Độ là 5 giờ chiều. Lễ tân ở cửa có người chuyên hỗ trợ thu hộ quà.

Quà mà Ninh Du Vi chuẩn bị là một đồng hồ nam bản giới hạn đắt nhất trong số các món trưng bày. Hứa Trình tiêu hai mươi cái đồng hữu nghị mua một bộ vest nam, các món hàng sang quý khác cũng bị khách mời mua từng cái một.

Cho nên, lúc Ninh Tiểu Ngư lấy ra một cái lu thủy tinh nhỏ nhỏ trong suốt, tất cả mọi người đều vô thức dán mắt lên món quà của cô.

Đến lúc bọn họ thấy rõ sinh vật đang bò chầm chậm trong lu pha lê, tất cả khách mời đều lâm vào trầm mặc.

Thực ra Ninh Tiểu Ngư rất thích món quà sinh nhật mà mình chuẩn bị này.

Nếu không phải trong phòng trưng bày chỉ có một món, cô còn muốn mua thêm một cái nữa cho chính mình.

Cô chỉ chỉ chú rùa đen trong lu, nói, “Rùa đen tượng trưng cho trường thọ, hơn nữa rùa đen không cần biết là làm gì đều chậm rì rì. Tiết tấu sinh hoạt của con người hiện này quá nhanh. Tặng món quà này, chính là hy vọng ảnh đế có thể sống lâu như rùa đen, sống nhàn nhã tự tại giống rùa đen.”

Ai lại không muốn sống giống rùa đen vừa trường thọ lại nhàn nhã tự tại chứ? Ít ra thì, Ninh Tiểu Ngư muốn.

Cô vốn đã thích rùa đen. Tục ngữ nói, làm vua ngàn năm làm rùa tám ngàn năm.

Tám ngàn năm làm rùa luôn đó.

Đúng là ngụ ý hay.

Chuyên viên quay phim của show chỉ được đi đến cửa. Cho nên, sau khi khách mời đưa quà xong, bọn họ liền không được quay nữa.

Camera man vốn nghĩ hôm nay không có gì hot, nhưng đó là do anh ấy không ngờ được rằng Ninh Tiểu Ngư đã im lặng thì thôi, hễ mở miệng sẽ khiến người khác hú hồn.

【 Sống giống như rùa đen, ha ha ha, đây là cụm từ khùng điên gì vậy! 】

【 Nếu là người khác, tôi sẽ cảm thấy cái cô này có phải cố ý muốn đâm chọc tôi. Không phải có một câu chửi là rùa đen khốn kiếp sao, nhưng người tặng là Tiểu Ngư, vậy thì không sao, tôi tin là cô ấy thật lòng! Cô ấy thật lòng thích rùa đen! 】

【Đúng là một mơ ước giản dị! 】

【 So với quà của các khách mời khác, tui cảm giác như đồ mà Tiểu Ngư tặng đặc biệt nhất. 】

【 Đúng vậy, tiêu chuẩn không nằm ở đắt hay rẻ. Dù sao thì, ảnh đế cũng không thiếu mấy thứ đồ như vậy. 】

【 Bắt chước Tiểu Ngư, tại đây xin chúc ảnh đế có thể giống rùa đen, phúc thọ kéo dài, nhàn nhã tự tại! 】

【 Chúc ảnh đế phúc thọ kéo dài, nhàn nhã tự tại! 】

【……】

Phòng phát sóng trực tiếp lập tức bị spam.

Hệ thống yêu đương xem thế thấy rất cảm động.

【 Hệ thống yêu đương: Ở thế giới ban đầu, ảnh đế không sống đến 29 tuổi. 】

Ninh Tiểu Ngư ồ một tiếng, cô trước nay chưa bao giờ nghĩ rằng, vận mệnh là một thứ không thể thay đổi.

Không cần biết là cô, hay là Lục Kinh Độ, đều sẽ không trở thành bia đỡ đạn.

-

Vào đại sảnh của yến hội, Ninh Tiểu Ngư đi đến thẳng khu tiệc đứng.

Loại người như cô đối với yến tiệc không thích thú gì cho cam, nhưng đối với đồ ăn ngon trong yến tiệc thì không thể nào không phấn khích.

Lúc Ninh Tiểu Ngư đang ăn cá hồi, cô gặp được giám đốc Thẩm, đi cùng là người vợ hiện tại - Trương nữ sĩ.

Sự kiện như thế này, vợ chồng giám đốc Thẩm làm sao có thể vắng mặt được.

Ninh Tiểu Ngư đã từng tưởng tượng ra viễn cảnh gặp lại mẹ ruột của mình.

Hai người có lẽ sẽ oán hận lẫn nhau.

Hai người có lẽ sẽ sinh ra tranh chấp.

Nhưng cô không tưởng tượng được, khi ngày đó tới, tâm tình của cô sẽ bình tĩnh như thế này.

Bình tĩnh đến mức, có cảm giác như người trước mặt cô chỉ là một người xa lạ nào đó.

Nếu cha của cô hôn mê 7 năm, bà ta không xuất hiện lấy một lần, vậy thì trong tương lai, bà ta cũng không cần phải quay lại làm gì.

Thời điểm Trương nữ sĩ chọn rời đi, tình cảm mẹ con của hai người dường như cũng đã cạn.

Ninh Tiểu Ngư cùng Trương nữ sĩ lẳng lặng nhìn nhau 3 giây đồng hồ, sau đó, hai bên đều rất hiểu ý dời tầm mắt đi nơi khác.

Tiệc sinh nhật này, hội trường được bố trí cực kì xa hoa.

Nhìn qua chỉ thấy trao đổi lợi ích làm ăn, nhưng lại thiếu đi hương vị đầm ấm của gia đình.

Có điều có hương vị tình thân hay không cũng không liên quan gì đến Ninh Tiểu Ngư, cô chỉ cần lo ăn cho bản thân mình là đủ rồi..

Lúc Lục Kinh Độ lên đài diễn thuyết, cô tùy ý ngẩng đầu nhìn thoáng qua.

Điều khiến cô ngoài ý muốn là, đôi vợ chồng đứng bên người Lục Kinh Độ có chênh lệch tuổi tác rất lớn so với hắn.

Chẳng lẽ, bố mẹ hắn đến tuổi hạc mới sinh ra hắn sao?

Nhưng, Ninh Tiểu Ngư cũng chỉ suy nghĩ một chút, rất nhanh đã vứt đắn đo này ra sau đầu.

Tiếp theo, cô cầm lấy một lon cola, vui vẻ uống một ngụm.

Quả nhiên, cola, yyds!

(yyds là từ viết tắt của pinyin 永远的神 yong yuan de shen, nghĩa là vị thần vĩnh cửu, chỉ một người hoặc vật cực kỳ ưu tú xuất chúng)

Ninh Tiểu Ngư thoải mái dễ chịu mà ăn đến lửng bụng. Lúc cô nghỉ ngơi giữa buổi có tám chuyện một lát với Thẩm Ước Ước.

Thẩm Ước Ước mặt mày hóng hớt, cô lén lút phổ cập khoa học cho Ninh Tiểu Ngư

“Nhìn thấy người phụ nữ bên kia không? Bà ấy chính là người vợ thứ 3 của tổng giám đốc Thẩm, ngoại hình xinh đẹp, thủ đoạn cũng lợi hại muốn chết.

Nhìn thấy người đàn ông bên kia không? Một đống con rơi con rớt, nhưng là người theo chủ nghĩa không hôn nhân.

Ồ, còn có kia cặp vợ chồng kia nữa, em gái giành vị hôn phu với chị, thủ đoạn bỉ ổi đê tiện.”

Ninh Tiểu Ngư bị bắt nghe đầy lỗ tai một đống bí mật hào môn. Trên thực tế, cô đối với mấy chuyện đó không cảm thấy quá hứng thú. Ham muốn hưởng thụ vật chất của cô không lớn, không phải là người cùng thế giới với bọn họ.

Đúng lúc cô định tìm một nơi thanh tịnh để nằm lười, bên tai cô đột nhiên vang lên âm thanh phẫn nộ của hệ thống yêu đương ——

【 Thiếu nữ, bố ảnh đế mất sớm, mẹ tái giá, được ông nội nuôi từ nhỏ đến lớn. Hiện tại người làm chủ của Lục gia là bác cả anh ấy. Nhưng ông nội lại cố ý đem đại bộ phận gia nghiệp để lại cho ảnh đế, bởi vậy, cả nhà bác cả coi ảnh đế là cái đinh trong mắt cái gai trong thịt, hai nhà chỉ miễn cưỡng duy trì hòa bình bên ngoài.

Tuổi tác của ông nội anh ấy đã cao, mấy năm nay vẫn không sửa đổi di chúc.

Bác cả nóng nảy. Giờ phút này, hắn cùng Trương nữ sĩ đã liên minh vì lợi ích, muốn thúc đẩy chuyện tốt của ảnh đế với Ninh Du Vi.

Bọn họ nghĩ ra một cách đơn giản mà táo bạo nhất, tuy rằng rất mất mặt, nhưng phải biết rằng, có đôi khi, ảnh hưởng của dư luận cũng góp phần không nhỏ. Lúc này, bồ có thể ——

A: Không cần biết Ninh Du Vi muốn làm gì, đều chạy trước cô ta một bước! Đi con đường bọn họ muốn đi, khiến bọn họ không còn đường để đi tiếp!

B: Báo chân tướng cho ảnh đế, để anh ấy có thời gian chuẩn bị!

C: Cùng ảnh đế đóng vai người yêu! Kéo tay ảnh đế, hai người thân mật địa xuất hiện trước mặt bác cả và Trương nữ sĩ, cho mưu kế của bọn họ sụp đổ ngay lập tức! 】

Ninh Tiểu Ngư:……

Đờ mờ!

Cô rất muốn biết.

Lục Kinh Độ là hoàng tử Disney sao?

Hà cớ gì mỗi lần có chuyện đều cần người đẹp ngủ say như cô đi cứu vớt?

_

Edit: Tiêu Tương Phi Tử • 潇湘妃子
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.