Tới ngày thứ tư tại thiên sơn, đám Diệp Thiên lần đầu gặp con người.
Một đám mạo hiểm giả gồm có bốn người tuổi tầm 30 đến 40 tướng mạo thường thường, đầu tóc rối bời quần áo lam lũ rách rưới, râu ria mọc dài, vũ khí có nhiều vết mẻ máu khô chứng tỏ trải qua nhiều hiểm cảnh, trên lưng mỗi người đeo một túi vải chứa đầy linh dược tài liệu hung thú. Đoán chừng đám người này đã lưu lạc ở trong thiên sơn khá lâu.
Thấy đám người Diệp Thiên đoàn mạo hiểm giả đầu tiên cầm vũ khí lên phòng bị, nhưng nhìn tuổi tác của đám Diệp Thiên đoàn mạo hiểm giả này thả lỏng khá nhiều. Đặc biệt là khi thấy Tiểu Uyên Lý Mộng Linh, ánh mắt của bọn họ sáng rực lên khẽ liếc đồng bạn rồi gật đầu tỏ vẻ hiểu ý nhau. Cả đám trên mặt đều hiện lên vẻ tươi cười nhưng không thể che dấu được xảo trá dâm đãng.
Khi ở một nơi tách biệt với nhân loại quá lâu bọn hắn nhìn thấy heo mẹ còn động tình, chứ đừng nói chi là tuyệt sắc mỹ nhân như Lý Mộng Linh tiểu Uyên.
Đắc biệt những người này đều sống trên lưỡi đao, ngày ngày chém giết hung thú thậm chí giết người cướp của. Nơi đây là thiên sơn hoàn toàn không có luật pháp, cá lớn nuốt cá bé, nơi nắm đấm chính là thiết luật, nắm đấm kẻ nào cứng kẻ đó là luật pháp.
Tên cầm đầu trong bốn người tiến lên cười cười chào hỏi với Diệp Thiên.
“Tại hạ là Vũ Đông bên cạnh là các đồng bạn đều là mạo hiểm giả, xin hân hạnh
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-phoi-nang/1646481/chuong-12.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.