Cách một bờ sông, bọn họ cho là phế vật Ngu Tri Dao không nghe được, ai ngờ nàng nghe được rõ ràng.
Ngu Tri Dao hơi cong môi, hơi mỉm cười. Nàng thi triển linh khi dán cho mình một tầng mặt nạ thực vật thiên nhiên, lạnh lão, kín kẽ, rất thoải mái.
Ngày nghỉ khó có được nha!
Phải hưởng thụ thật tốt.
"Tiểu Ngư Ngư, đến lúc đến lượt ngươi làm mọi ngươi kinh diễm rồi!" Một bóng người khoác áo màu xanh đi ra từ sau cây liễu.
Ngu Tri Dao đắp mặt nạ, nhắm mắt lại, bịt tai không nghe.
"Ai? Ngươi đừng..." Minh Lê còn chưa nói hết, Ngu Tri Dao đã nâng tay trước ngực làm dấu gạch chéo, sau đó từ trong nhẫn trữ vật lấy ra một tấm bản gỗ trên đó có viết bốn chữ màu đen "Hôm nay là ngày nghỉ".
Minh Lê nhịn cười.
"Tiểu Ngư Ngư, năm đó sư tôn thật vất vả từ thiên lôi cứu được ngươi. Ngươi tỉnh lại còn nói với sư tôn muốn len lén rèn luyện làm cho mọi người kinh diễm, hôm nay chính là một cơ hội tốt, tham gia tông môn thi đấu, ngày sau trong một trăm người tham gia Vân Sinh tiên cảnh nhất định sẽ có tên ngơi.
"Thôi đừng." Ngu Tri Dao làm ra động tác tay Nhĩ Khang: "Sợ là Sở Thanh kia sẽ vô cùng hận ta. Mười năm trước đi ra từ thiên lôi đã thiếu chút nữa muốn mạng nhỏ của ta. Mười năm sau lỡ nàng ta bị đả kích, không chừng muốn nghĩ ra chiêu gì mới hại ta."
Minh Lê than thở một tiếng: "Ai bảo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-len-de-nhat-thien-bang/2515744/chuong-3.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.