“Để tôi dỗ AD team mình cái đã.”
_
“Không nghĩ tới cả đời này còn có thể hưởng thụ cảm giác được cậu SP cho nha.” Sau khi vào giao diện ván đấu, Lão Bàn nhìn tiểu yêu tinh bám theo sau lưng mình, ngữ khí tràn ngập cuộc sống này không còn gì hối tiếc, cảm động nói: “Nghĩ kỹ lại thì, tôi không nghĩ cậu cam lòng chịu đóng vai anh hùng nhu nhược như vậy.”
“Ừm, C nhường cho Carry (*) thì hơn, tôi chơi thử tướng khác một chút.” Lâm Độc Nghệ đáp lại, cậu chọn một vị trí có tầm nhìn tốt ở đường giữa để gắn mắt, bắt đầu đi sang phần sông, SP phải nói là vô cùng chu đáo. Tất cả các phần đường có khả năng bị chiếm lấn đều đã được gắn mắt để quét tầm nhìn.
(*) Các tướng ở giai đoạn đầu yếu hơn các tướng khác, tuy nhiên sẽ mạnh hơn ở cuối game nếu có được nguồn tài nguyên dồi dào.
Hành động này khiến tâm tình Lão Bàn vơi bớt lo lắng, cảm thấy vô cùng hài lòng, lại nghĩ đến lời Lâm Độc Nghệ vừa nói, đột nhiên cảm thấy có chút vi diệu: “Không đúng nha, có bữa nào cậu không chơi C đâu, định dùng SP cướp đầu người hả?”
Lâm Độc Nghệ: “Cái gì của mình thì là của mình, không phải của mình thì cưỡng cầu cũng không được.”
Câu trả lời quá đỗi mập mờ khiến Lão Bàn càng thêm bối rối: “Làm nghề nào yêu nghề đó mới được coi là thiếu niên tốt. Bất cứ lúc nào cũng phải nhận rõ được vị trí của mình.”
Lâm Độc
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-man-khong-muon-danh-chuyen-nghiep/2896444/chuong-2.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.