Khương Anh tức giận cào hắn một cái, đến khi nàng chìm vào giấc ngủ, động tác của Liễu Uyên mới bớt phóng túng, đầu óc khôi phục sự tỉnh táo, đáng tiếc đã quá muộn. Liễu Uyên chột dạ tắm rửa cho nàng, đứng bên giường, lẳng lặng nhìn dung nhan khi ngủ của nàng.
Ngày hôm sau, Khương Anh hiếm khi rơi vào trạng thái lơ đãng, luôn không nhịn được mà nhớ tới cảnh tượng đêm qua, ngược lại không phải nàng giận Liễu Uyên, nàng chỉ thật sự lo lắng. Đêm qua dưới ánh nến chiếu rọi, nàng vô tình liếc tới sau lưng Liễu Uyên, trước đó chưa từng nhìn thấy, chỉ nhớ mình đã cào rất nhiều, đêm qua nhìn thoáng qua, không ngờ lại thấy trên lưng Liễu Uyên đầy vết xước, chỉ nhìn thôi cũng thấy đau đớn vô cùng.
Khương Anh đỏ mặt giữa ban ngày, có chút cáu giận bản thân vì đã hoang đường theo Liễu Uyên. Mặc dù hiện tại Liễu Uyên am hiểu sâu sắc việc này, nhưng sao nàng có thể đắm chìm trong đó, mà quên chú ý đến thân thể Liễu Uyên?
Liễu Uyên cũng không đề cập tới, tự cho phép bản thân hồ đồ như vậy. Khương Anh lúc thì oán giận bản thân mình, lúc lại oán trách Liễu Uyên, sắc mặt biến đổi không ngừng. Bạch Phù thấy vậy liên tục thán phục: “Kỹ năng thay đổi sắc mặt của nương nương vượt xa Bệ hạ rồi!”
Khương Anh lười đáp trả, trong lòng suy nghĩ không biết Liễu Uyên xử lý vết thương sau lưng thế nào. Sau đó sắc mặt trở nên nghiêm nghị, nàng hỏi Bạch Phù: “Mấy ngày nay Bệ hạ có
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-deu-mong-nang-hoi-cung/3647388/chuong-54.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.