Một nụ hôn mềm mại rơi trên mặt mình như chuồn chuồn lướt nước, không đau cũng không ngứa nhưng khiến trái tim hắn ngứa ngáy, sao có thể như vậy được?
Thấy nàng xoay người muốn đi, cánh tay Bùi An vươn ra vòng lấy thắt lưng nàng, kéo người đến trước mặt mình, ngón tay nâng cằm nàng lên, ánh mắt sâu thẳm nhìn vào đôi mắt của nàng, dường như bên trong đã có điều gì đó nhiều hơn lúc trước, làm cho đôi mắt hoa đào mê hoặc người càng hấp dẫn hơn, giống như có một cái móc, không chỉ dụ dỗ dục niệm của người ta mà còn dụ dỗ cả hồn phách của họ.
Ánh mắt như vậy của hắn thật sự không được tính là thơ ngây, đầu óc Vân Nương rối loạn một cục, trong lòng nảy sinh một chút hoài nghi, không khỏi nhìn thử về phía hắn.
Nhìn lẫn nhau, như thể đang nhìn xuyên qua đáy mắt của đối phương, nhìn vào trái tim của đối phương.
Cảm giác xa lạ rung động ùn ùn kéo đến đè nặng lên đầu nàng, trái tim thực sự đập rất nhanh, Vân Nương chịu không nổi k1ch thích, trước tiên nhắm hai mắt lại.
Khi nàng nhắm lại không nhìn hắn nữa, thật ra Bùi An cũng thở phào nhẹ nhõm một hơi, chính hắn cũng không khá hơn là bao, chỉ là một cô nương mới mười bảy tuổi, thế nhưng có thể làm cho tâm tư y rối tung, giây phút thất thần kia, ngay cả bản thân y cũng không ý thức được, đơn giản là không nhìn nàng nữa, nhắm mắt lại hôn lên môi nàng, ai ngờ vừa dính vào
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484123/chuong-150.html