Nhưng thật ra chó ngáp phải ruồi, nhìn thấy nàng căng thẳng, không thả lỏng được, cũng không sợ nàng làm ầm ĩ, uống chút tăng thêm chút dũng cảm khá tốt: “Uống thêm một ly nữa, trời nóng, uống chút nước lạnh để hạ nhiệt.”
“Không phiền lang quân, ta tự mình rót là được rồi…”
Bùi An không đáp lại nàng, nhấc bầu rượu lên đổ đầy ly của nàng, ly bản thân cũng đầy, ngẩng đầu uống giương mắt nhìn phản ứng của nàng.
Chén đầu tiên vào cổ họng không phát hiện ra, chén thứ hai Vân Nương mới phát hiện ra không đúng.
Đây không phải là nước mà là rượu trái cây, mùa hè vừa đến, nàng sẽ đến chỗ mẫu thân xin rượu uống, đừng nói một bình, ngay cả hai bình bà cũng không quan tâm.
Nhưng Bùi An vừa nói cái gì? Nàng không biết uống rượu.
Nàng cũng không lập tức phản bác.
Nếu nàng thừa nhận chuyện này, không chỉ bán nhị ca mà còn có thể làm hắn cho rằng bản thân mình không muốn uống rượu hợp cẩn nên làm bộ làm tịch với hắn.
Nàng nên làm gì bây giờ, sau khi say rượu thì nên phản ứng như thế nào đây?
Vân Nương cố gắng nhớ lại trạng thái sau khi say rượu của đại tiểu thư, lông mày không khỏi nhíu lại. Không được, hình ảnh kia cơ bản không nhìn nổi, nếu nàng noi theo, ngày mai cũng đừng gặp người khác nữa.
Nàng cầm chiếc ly như đi vào cõi thần tiên, hai bên má đỏ hồng, nghĩ đến nhị thiếu gia kia cũng không nói sai, Bùi An tiếp tục rót
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484114/chuong-141.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.