Gì mà khá tốt chứ.
Lúc trước một lòng trông ngóng hắn trở về, quả thật trong đầu từng có suy nghĩ đó nhưng hôm nay mọi chuyện đã qua, bị người kể chuyện vạch trần trước mặt mọi người, còn để cho người trước mặt nghe được, mấy ngày trước hắn mới say rượu, bày tỏ tấm lòng dành cho nàng trước, bản thân nàng cũng nắm lấy điểm này để vênh váo mấy ngày này, bây giờ thì hay rồi, chính nàng cũng bị hắn bắt được, biết tâm tư của nàng dành cho hắn, không chừng trong lòng mừng đến mức nào, không biết trở về còn sử dụng được không nữa.
Vân Nương giận người kể chuyện không chuyên nghiệp, đang nói chuyện chiến sự gia quốc rất tốt, sao lại đổi sang chuyện này.
Khi hắn đưa tay túm lấy nàng, nàng che mặt không cho, nếu hắn khăng khăng nằng nặc phải kéo lấy nàng, nàng bèn đánh tay hắn.
Bàn tay nhỏ rơi trên mu bàn tay, không đau không ngứa, Bùi An chỉ đơn giản xoay mông lại, cánh tay vòng qua sau gáy nàng, vừa định ôm bả vai nàng thì có giọng nói bên trong chợt truyền ra: “Bùi đại nhân của chúng ta cũng không thua kém, ngày đó ở trước cửa thành trước mặt bá quan, bảo mọi người nhường đường, vội vàng không chờ nổi muốn trở về gặp vợ…”
Rất nhiều người biết chuyện này, ai nấy lập tức ồn ào lên.
Sau khi hai người gặp lại, ít nhiều gì mỗi người cũng nghe một ít chuyện của đối phương nhưng đúng là chưa từng nghe người kể chuyện và dân chúng truyền đến mức chi tiết tỉ mỉ
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484096/chuong-124.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.