Lửa vừa bùng lên, ánh lửa ngập trời, cách long liễn rất gần, luồng khí nóng ập vào mặt, hoàng đế sợ tới mức trốn sang bên cạnh, Vương Ân vội vàng đưa tay đỡ ông ta xuống, thái giám phía sau lại đi kéo thái tử và hoàng hậu.
Đang êm đẹp dạo phố đột nhiên phải đi tìm nước, không ai ngờ tới được. Chỗ lấy nước cách đây rất xa, cấm quân lại không chuẩn bị, không dập tắt được lửa, chỉ có thể mang theo đế hậu và Thái tử rời khỏi nơi này trước.
Nhưng ngày thường con đường này rất rộng, hôm nay bị hoa đăng chiếm đầy chỗ, cộng thêm biển người đông đúc, hoàng đế muốn chạy trốn thì dân chúng cũng muốn vậy, tất cả loạn lên, toàn bộ con đường bị chặn lại, sắc mặt hoàng đế hoảng loạn, hô to: “Hộ giá!”
Thống lĩnh cấm quân - thống lĩnh Tiền lập tức tiến lên, để cho cấm quân bao quanh thành một vòng tròn, cầm đao mở đường phía trước, hoàng đế cũng không cần Vương Ân đỡ, hai tay xách long bào, gắt gao đi theo phía sau cấm quân, đi còn nhanh hơn bất cứ ai.
Cuối cùng cũng chạy ra khỏi biển lửa, hoàng đế đứng trên cây cầu hình vòm quay đầu lại nhìn, cả một vùng ánh sáng đỏ rực đã cách ông ta năm dặm, giống như một chiếc đèn lồ ng bị thiêu cháy, bốc khói cuồn cuộn dày đặc.
Tiếng ồn ào của dân chúng cũng càng ngày càng xa, lúc này hoàng đế mới thở phào nhẹ nhõm, ánh mắt lướt về phía sau nhưng chỉ thấy mỗi Vương Ân với mấy thái giám.
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484068/chuong-105.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.