Hôm nay đi ra ngoài, vốn chỉ vì muốn gặp Siểm Điện, không biết bị nó kéo đến nhà giấu ở ngoài thành, gặp đến hai ngàn binh mã, cho nên mới chậm trễ đến canh giờ này.
Cuối hè đầu thu, gió ban đêm cũng hơi lạnh, quét qua áo trước ngực nàng, Vân Nương không khỏi rùng mình một cái, nghiêng người dựa sát vào người trước mặt, chui vào lồ ng ngực hắn: “Lang quân thu dọn xong chưa?”
Bùi An gật đầu đáp “Ừm” một tiếng, một tay cầm đèn lồ ng, một tay ôm nàng, bàn tay che cánh tay nàng rồi áp sát vào ngực mình: “Bên ngoài lạnh, vào phòng trước đi.”
Có Bùi An ôm lấy mình cũng không lạnh, chỉ là tâm thần có phần không yên, trong chốc lát không biết nên bắt đầu nói từ đâu với hắn.
Hai người ở hậu viện, Khương phu nhân cố ý cho người bố trí một phen, dãy đèn ở hành lang dài, đến tối sẽ được thắp lên, uốn lượn vài vòng giống như là ngôi sao trong thiên hà, rất đẹp, làm cho người ta vô thức thả chậm bước chân, không đành lòng phá huỷ sự yên tĩnh này, cuối cùng Vân Nương cũng không nói gì cả, tựa vào trong ngực Bùi An, yên lặng trở về phòng.
Triệu Viêm và Hình Phong ngồi trong phòng một buổi chiều, chạng vạng Bùi An mới để cho Tri phủ sắp xếp chỗ ở, trong phòng quạnh quẽ, trống trơn, mấy cái rương lớn bày ở đầu giường cũng không thấy bóng dáng, chắc là bỏ vào xe rồi.
Ngày mai phải lên đường, phải nghỉ ngơi sớm một chút.
Vân Nương đi
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3484056/chuong-93.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.