Không có gì so với việc tin tức những vong hồn chết oan lại còn sống, càng làm cho người ta cảm xúc trăm mối ngổn ngang, hai người trong xe tù vừa bi vừa vui.
Cảm xúc của Phạm Huyền giống như sóng biển cuồn cuộn, một hồi lâu mới ổn định lại: “Cảm ơn Bùi công tử đã thông báo với ta, là Phạm mỗ không có mắt, hôm nay ở đây xin lỗi Bùi công tử vì hành động lời nói trước đây.”
Một tiếng tạ lỗi này, dù thế nào ông cũng phải nói ra.
Phạm Huyền kéo xích sắt trên chân, làm bộ muốn quỳ xuống, đúng lúc Bùi An dừng lại: “Trên đường khó tránh khỏi có tai mắt sắp xếp, Phạm đại nhân vẫn nên bình tĩnh một chút, đợi đến nơi cảm ơn cũng không muộn.”
Bùi An sợ nói tiếp cảm xúc hai người càng kích động, cũng không ở lại lâu, trước khi đi thì nhắc nhở: “Người của hoàng thượng đã lên đường, một canh giờ sau ắt phải lấy đầu hai vị, đợi nhân mã vừa đến, Phạm đại nhân và Lý công tử chỉ cần trốn về phía trước, có lẽ sẽ chịu chút đau khổ, kính xin hai vị chuẩn bị sẵn sàng trước.”
Bùi An nói xong kẹp bụng ngựa một chút rồi đi về phía trước. Đọc Full Tại Truyenfull.vn
Mặt trời chói chang đã trèo lên trời cao, trên bầu trời xanh thẳm không có nửa đám mây trắng che khuất nào, ánh mặt trời nóng rát chiếu thẳng xuống, từng hơi nóng sáng rực tạo thành bóng mờ mờ.
Ánh sáng quá chói mắt, Bùi An nâng tay che trán một chút, giương mắt nhìn về
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3375876/chuong-66.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.