Hôm nay ánh trăng sáng ngời, người đi trên đường rất nhiều, hai người đứng ở giữa đường đột ngột bất động, thỉnh thoảng cánh tay bị người khác đụng phải một chút, giống như không có cảm giác, quên dời bước.
Sau khi phụ mẫu chết, hai thúc thúc lần lượt qua đời, Bùi An một thân một mình giống như đi dây thừng mảnh treo giữa vách núi, thanh danh gì đó, đã ném đi từ lâu. Chưa bao giờ có người nào nói cho hắn biết, những phú quý này hắn dùng thanh danh để đổi lấy, nàng không muốn.
Thứ mình không quan tâm, đột nhiên được người bên ngoài thay mình quan tâm, ngoại trừ cảm thấy mới mẻ ra, không thể không thừa nhận sâu trong đáy lòng cũng nảy sinh sự rung động lạ lùng.
Bùi An rũ mắt nhìn nàng, hắn đã từng cảm nhận mỗi một tấc da thịt đẹp đẽ trên người nàng, nhưng vào lúc này, sự chấm sáng phản chiếu vào đôi mắt nàng lại xinh đẹp động lòng người đến lạ.
Trước khi một đứa trẻ phía sau đụng phải, y đưa tay kéo nàng vào trong ngực mình, giây phút nàng ngã vào lòng mình, trái tim hắn như bị thứ gì đó va vào, mềm mại không chịu nổi.
Đời này, dường như người đi trên cây cầu độc mộc này không còn là một mình hắn nữa, còn có cô nương trong lòng ngực này nữa.
“Nếu phu nhân không thích, chúng ta không đi qua đó nữa.” Bùi An vỗ về vai nàng, một mặt dẫn nàng đi về phía trước, một mặt thấp giọng nói với nàng: “Mưu đồ của Mã đại nhân, trong lòng ta
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3375873/chuong-63.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.