Lần đầu tiên Bùi An nhìn thấy nàng khóc là ở bến đò, nàng lấy đá đập chết người ta rồi bị dọa khóc, nước mắt lưng tròng trông rất đáng thương, hôm nay cũng là khóc nhưng lại cho hắn một cảm nhận hoàn toàn khác.
Nàng trút giận cho mình, bị người ta làm tức đến phát khóc.
Lần trước được người ta che chở là mười mấy năm trước, lúc tất cả người Bùi gia đều còn sống, trôi qua nhiều năm như vậy, hôm nay lại cảm nhận được, đúng là trong lòng rất ấm áp.
Một cánh tay Bùi An ôm lấy nàng, bàn tay đặt ở sau gáy nàng nhẹ nhàng vỗ về, đồng tác dịu dàng muốn xỉu, cùng với vẻ lạnh lùng trên mặt hắn tạo thành hai thái cực.
Bùi An vừa dứt lời, Tri châu đại nhân đang quỳ sau lưng bị mặt trời nướng đến cháy mỡ, lấy cổ tay áo lau mồ hôi rồi vội vàng đứng lên khỏi mặt đất, lại quỳ gối trước mặt hắn: “Bùi đại nhân, phu nhân, đều trách hạ quan không dạy dỗ tốt, mới dạy ra thứ nghịch tử dĩ hạ phạm thượng(1) này, kính xin đại nhân cùng phu nhân thứ tội, tiểu quan nhất định sẽ giáo dục thật tốt…”
(1)(Từ cũ) xúc phạm tới người bề trên, thường là với vua chúa
Bùi An cười: “Vậy ý là lời các ngươi nói đều là sự thật, là phu nhân ta lấy danh tiếng đè người, gây sự vô cớ?”
Trong lòng Tri châu đại nhân nhảy dựng lên, sợ tới mức liên tục dập đầu, nói hết lời dễ nghe: “Bùi đại nhân quang minh lỗi lạc, chia sẻ âu lo
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/3375863/chuong-53.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.