Vương Vân không nhớ rõ lúc trước mình có trải qua trải nghiệm như vậy hay chưa, nhưng vào giờ khắc này, luồng nhiệt không thể diễn tả thành lời trào ra trong lồng ngực thật xa lạ.
Mặc dù nàng không muốn đấu, nhưng thắng rồi vẫn sẽ vui vẻ.
Bùi An nhìn ra sự kích động của nàng, ánh mắt lẳng lặng quan sát nàng. Nàng khẽ ngẩng đầu lên, tóc mai đã rối tung, vài sợi tóc từ trong trâm triều châu lòi ra, một bên mặt có vết móng tay cào, giống như phấn hồng trang điểm, vừa thu hút vừa chói mắt, nhưng cũng không ảnh hưởng đến tâm tình của nàng, ánh mắt như ngọn đuốc, trông mong nhìn hắn.
Vẻ mừng rỡ nơi đáy mắt đơn giản thuần túy, vừa nhìn là hiểu. Cực kỳ giống đứa trẻ lập công, chạy đến trước mặt người nhà, hận không thể chia sẻ tất cả vui sướng của nàng.
Thời thơ ấu, hắn cũng từng như vậy với cha mẹ mình, nhưng được người ta mời cùng vui như vậy, đây là lần đầu tiên.
Cảm giác rất mới mẻ.
Sóng nhiệt sau khi đá bóng còn lưu lại trên ngực, lúc này tĩnh lặng lại, mới cảm thấy có gió từ từ chậm rãi lướt qua.
Từ khi cầu hôn đến bây giờ, tựa hồ đến lúc này, Bùi An mới ý thức được vị tiểu nương tử trước mặt này thật sự gắn bó với mình.
Bùi An không tự chủ được vươn tay, lòng bàn tay vuốt ve đầu nàng, ngón tay cái cực kỳ tự nhiên chạm vào vết xước trên mặt nàng, thấp giọng đáp “Ừm.”
Tiếng chiêng đồng vang lên,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/2870980/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.