Hắn nhét hộp nhỏ vào trong tay Vân Nương, Vân Nương mờ mịt nhận lấy, mở nắp ra bên trong hộp có một viên trân châu trắng tinh
Màu sắc sáng ngời, thật sự to bằng miệng bát.
Nàng kỳ thực cũng phải thích trân châu, chỉ là lúc trước nghe Hình Phong nói nên nảy sinh tò mò, từ đó trong lòng vẫn luôn nhớ tới, không biết trân châu to bằng miệng bát rốt cuộc có thể lớn như thế nào
Chóp mũi Vân Nương có chút chua xót, lại có vài phần cảm giác không chân thật, dù sao trong đầu từng tưởng tượng ra nhiều hình ảnh, người đối diện tặng nàng hạt châu, hẳn là Hình Phong.
Sau khi hắn hối hôn, giấc mộng của nàng cũng theo đó mà tan vỡ, không ngờ… còn có thể thực hiện.
Hôm nay nhìn thấy được, trong lòng không khỏi kích động vui sướng. Cũng không phải vì trân châu, mà vì những mộng cảnh trong lòng nhiều năm cuối cùng cũng được thực hiện
Ánh mắt Bùi An nghiêng qua để ý tới thần sắc của nàng, một viên trân châu thôi mà còn có thể làm cho nàng xúc động đến đỏ cả vành mắt.
Nàng thích, sau này hắn sẽ tìm thêm cho nàng.
Thật lâu sau Vân Nương mới bình phục lại, vẫn mang theo chút giọng mũi nói, “Đa tạ phu quân”
“Ừ” Nàng không nghiến răng nghiến lợi gọi hắn là phu quân.
Lúc này lại nhu thuận đáng thương, vừa rồi còn trừng mắt với hắn, cũng rất lợi hại.
“Nàng muốn gặp Hình Phong thì đi gặp đi.” Đoạn đường này còn rất dài, hai người không thể
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-kinh-thanh-dang-bat-hai-ta-thanh-hon/2870952/chuong-34.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.