Trì Nghiên cảm thấy có những lúc lời nói của vợ mình đúng là có khả năng đánh thẳng vào tim người ta, ví dụ như câu này.
Trước đây nhìn thế nào cũng thấy chiếc xe này đẹp, bây giờ nghe vợ nói như vậy, nhìn đúng là giống một con bọ ngựa bản plus đang vỗ cánh muốn bay thật.
Có điều Trì Nghiên không định bỏ cuộc như vậy, dù sao cũng đã đánh cược rồi, anh không thể thua Hứa Trầm được.
Anh đã tưởng tượng ra được vẻ mặt đắc ý của Hứa Trầm khi mình thua, chắc chắn sẽ không ngừng chế giễu anh như máy bay phản lực, anh không phục.
[Ăn muối: Nhưng mà bà xã, anh đã đợi chiếc xe này rất lâu rồi, nếu bỏ lỡ thì không còn cơ hội đâu, muốn lắm.]
[Ăn muối: (Làm nũng.jpg)]
[Ăn muối: (Xin em đấy.jpg)]
…
Nhìn Trì Nghiên oanh tạc biểu cảm đáng yêu, khoảnh khắc ấy Tần Thời Dụ cảm thấy thân phận của hai người hình như đã thay đổi, hoặc có thể nói cô như là trưởng bối của Trì Nghiên, nhìn anh làm nũng lăn lộn xin tiền tiêu vặt.
Có lẽ nghĩ như vậy có chút không phúc hậu, nhưng quả thực khá vui vẻ khi thấy anh thế này??
[Tần Thời Dụ: Ông xã, có phải anh quên những quyển tạp chí tài chính trong phòng sách kia rồi không, có phải anh quên những sự tích của tấm gương là ông ngoại Trình Vận Thời và cậu anh Trình Thuật Lâm rồi không? Tuy rằng anh có tiền, nhưng số tiền này vẫn nên tiêu vào chỗ cần thiết, mua một con bọ ngựa
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-khong-an-muoi-ca-uon/2753055/chuong-46.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.