Từ khi con trai của Trì Nghiên và Tần thời Dụ, Trì Tư Uyên ra đời, hai người gần như không có một giấc ngủ ngon.
Đừng thấy cậu nhóc nhỏ bé thế, phương thức biểu đạt cảm xúc lại vô cùng rõ ràng nổi bật, chủ yếu thể hiện ở hai điểm:
Ban ngày thì nhìn chằm chằm Trì Nghiên và Tần Thời Dụ cười ngốc nghếch, vừa cười vừa ch ảy nước miếng, một ngày có thể thay mấy cái yếm. Ban ngày Tần Thời Dụ nhìn thấy nụ cười ngây thơ vô tội có thể chữa lành của cậu bé thì trái tim cũng trở nên mềm nhũn, cô lập tức ôm mặt bé Tư Uyên thơm thật mạnh.
Trì Nghiên ở bên cạnh yên lặng nhìn thời khắc thân mật của hai mẹ con, hừ lạnh một tiếng: “Đợi đến tối em sẽ biết uy lực của nó thôi.”
Tần Thời Dụ không thèm nhìn anh một cái, lại thơm con trai thêm một miếng nữa: “Cục cưng con xem đi, bố con còn ghen với cả con kìa.”
…
Mà lời Trì Nghiên nói tuy là có ghen thật, nhưng không phải là không có lý, chỉ là ban ngày Tần Thời Dụ bị gương mặt thiên sứ của Trì Tư Uyên che mờ hai mắt, đến tối mới hối hận.
Tên nhóc này! Sao lại cứ chọn ban đêm để khóc thế!!
Còn khóc đến mức xé gan xé phổi, không hề biết mệt mỏi, từng tiếng đánh vào thần kinh Tần Thời Dụ.
Tần Thời Dụ đột nhiên hiểu được tại sao có nhiều người mẹ mắc chứng trầm cảm sau khi sinh như vậy.
Mỗi lần bé Tư Uyên khóc, Trì Nghiên
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-khong-an-muoi-ca-uon/2753034/chuong-56.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.