Nói thật, dù Tào Mộc có tiềm năng đáng kinh ngạc ở phương diện đánh nhau giết người, nhưng kỹ năng trên phương diện giường chiếu này thật sự chẳng hề tiến bộ tí nào.
Ngón tay vẫn không biết nặng nhẹ như trước, lúc tiến vào trong thân thể Thẩm Đông khiến Thẩm Đông hít vào một hơi.
“À… bệ hạ, động tác của ngài có thể chậm chút không,” Thẩm Đông đè tay cậu lại, hắn vốn định một phát đá bay Tào Mộc, mà vết thương trên người vẫn chưa khỏi, hắn không lấy sức nổi.
“Đau à? Tôi nhẹ lắm mà, anh sao lại sợ đau vậy chứ?” Tào Mộc nhíu mày, tay đã hơi run rẩy.
“Vậy cậu chậm lại chút thôi được không,” Thẩm Đông nhắm mắt lại, hắn biết giờ Tào Mộc đang cố nén dục vọng, nếu không phải đang săn sóc người già yếu bệnh tật và cho rằng nhất định phải nghiêm ngặt làm một lần đúng quy trình lần đầu tiên, cậu có khi đã sớm cắm thẳng vào, “Không phải đau, là hơi không thoải mái lắm.”
“Được,” Tào Mộc cắn môi, động tác chậm lại, chậm rãi đưa ngón tay từng chút từng chút một tiến vào.
Chuyện lần trước làm cho Thẩm Đông mềm nhũn đối với cậu đã là chuyện không thể tha thứ, lần này nhất định phải khiến Thẩm Đông thoải mái.
“Vậy được không?” Tào Mộc nằm, nhỏ nhẹ hỏi bên tai Thẩm Đông, ngón tay nhẹ nhàng cử động.
“…Ừm,” Thẩm Đông đáp một tiếng, thân thể đã dần dần quen với sự tồn tại của ngón tay, chuyển động ra vào nhẹ nhàng chậm rãi đã không khiến hắn cảm thấy khó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-he-he-he-nho-tieu-suu-suu-suu-ngu/2892304/chuong-45.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.