Hồng Kiệt không phải người quá sợ đau, một cây đinh ba găm trên bụng vẫn còn đó, nếu nói đau, đúng là thật sự đau, nhưng cắn răng nhẹ là có thể chịu đựng được, chuyện duy nhất cậu lo lắng chính là, mất máu quá nhiều có thể nào sẽ khiến mình từ người con biển cả biến thành linh hồn của người con biển cả không.
Có điều, sau khi bị Tào Mộc kéo ra khỏi mặt biển, cậu không có thời gian nghĩ ngợi xem nếu như dùng hết toàn lực tấn công, liệu có khiến vết thương trên bụng nghiêm trọng hơn không, cậu thậm chí còn chẳng có thời gian đi phân tích xem tay Lương Phong đang nắm dây thừng liệu có lỏng ra không.
Ngay từ đầu, cậu đã quyết định muốn đánh cược một lần, đánh cược Lương Phong buông tay.
Vậy thì cậu nhất định phải ra tay cùng lúc Lương Phong buông tay, bằng không, lưỡi chém trong nháy mắt sẽ khiến tất cả các bộ phận nhô lên khỏi vai Thẩm Đông đi sạch.
Hồng Kiệt có ba cái vỏ dao trên đùi, đồ bên trong cơ bản không dùng được, ngay lúc ra hiệu cho Tào Mộc cơ hội tới rồi, cậu đã lấy ra từ trong vỏ dao ra một cái cuối cùng.
Một cây búa.
Thật ra cái trò đùa này không phải là cây búa, trông giống một cây kẹo mút bằng kim loại hơn, đương nhiên, to hơn kẹo mút nhiều, Hồng Kiệt thi thoảng sẽ dùng nó đập vỏ hạt óc chó, lúc sửa thuyền cũng sẽ dùng để đóng đinh.
Thật ra, đến tận bây giờ, cậu vẫn chưa biết cái thứ này rút
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-he-he-he-nho-tieu-suu-suu-suu-ngu/2892289/chuong-38.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.