Tần Vũ đã đi được mấy bước dừng chân, quay đầu lại nhìn Thẩm Đông. 
Thẩm Đông kéo tay Tào Mộc không dám buông, nhìn Tần Vũ không có ý định đi tới đây, không thể làm gì khác hơn là kéo Tào Mộc về phía Tần Vũ: “Tào Mộc, cậu đi cùng tôi.” 
“Không,” Tào Mộc đứng yên, kéo co với Thẩm Đông rất dùng sức, “Tôi vẫn chưa nhớ ra được là chuyện gì nữa.” 
“Cậu,” Thẩm Đông dùng sức kéo, Tào Mộc vẫn bất động, hắn rất bất lực, đành phải phất tay với Tần Vũ, “Anh qua, qua đây!” 
“Chuyện gì.” Tần Vũ nhìn qua bốn phía, bước nhanh tới trước mặt hắn. 
“Anh làm…làm, gì thế!” Ngón tay của Thẩm Đông cũng sắp chọc vào mặt Tần Vũ. 
“Tôi bảo cậu đi nhanh, đưa cho cậu một tấm danh thiếp.” Tần Vũ trả lời khá bình tĩnh. 
“Cậu ấy tại…sao lại không, không nhớ được tôi?” Thẩm Đông không để ý tới chính mình trước đó còn đang giả ngu không hiểu lời Tần Vũ nói. 
“Cá chỉ nhớ được bảy giây.” Tần Vũ tiếp tục bình tĩnh trả lời, “Cậu ấy nhớ được cậu mới là lạ.” 
“Có cục cứt!” Thẩm Đông không nhịn được chửi một câu, “Sáng nay anh cũng tới tìm cậu ấy đúng không!” 
“Đúng, nhưng cậu không đi cùng cậu ta, nên tôi không nói,” Tần Vũ lại nhìn xung quanh, “Tôi phải đi rồi, lời tôi nói, làm phiền cậu nhớ kỹ.” 
Tần Vũ nói xong, không đợi cho Thẩm Đông mở miệng lần nữa, đã quay người đi rất nhanh tới ven đường, bắt xe taxi đi. 
“Mẹ nó!” Thẩm Đông định đuổi theo, mà Tào Mộc lại cứ đứng bất động như cây cột, hắn lại 
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-he-he-he-nho-tieu-suu-suu-suu-ngu/106878/chuong-21.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.