Mạnh Thiểu Du không nói thêm gì nữa, thế nhưng sự im lặng của cậu đã nói lên tất cả.
Biểu cảm của mấy tên quỷ sai khác cũng hơi vi diệu. Người chịu trách nhiệm về chuyện này phải là âm phủ mới đúng, kết quả là âm phủ lại không chịu ra mặt, anh nói xem con người ta phải nghĩ thế nào chứ!
Làm sao hai tên quỷ sai kia không biết đến chuyện này, thế nhưng cấp trên của bọn họ không có ý định xen vào. Hơn nữa bây giờ thần linh xuống dốc, âm phủ còn chưa lo xong thân mình, thật sự là có nỗi khổ riêng.
Hai vị quỷ sai chỉ có thể trưng ra vẻ mặt xấu hổ, chắp tay nói: "Nếu không còn việc gì nữa thì bọn ta quay về đây."
Quỷ sai đi rồi, những người nán lại miếu Đông Nhạc đều đưa mắt nhìn nhau, chủ quán bèn mở lời: "Sự việc này rất nghiêm trọng, ta cũng phải thông báo cho những người khác."
Nói xong, ông bèn rời đi cùng vài vị đệ tử.
Mạnh Thiểu Du khẽ lắc đầu, Huyền Vi vỗ vỗ vai cậu rồi nói: "Đây cũng không phải chuyện sẽ có kết quả nhanh chóng, con về trước đi đã."
Vì thế cậu bèn rời khỏi miếu Đông Nhạc.
Vừa đi ra ngoài, Mạnh Thiểu Du đã bị một cơn gió lạnh thổi đến khiến chóp mũi cậu lạnh run. Lúc bấy giờ cậu mới nhận ra bên ngoài đã đổ tuyết từ lúc nào. Tuyết đọng trên mái ngói chưa kịp tan đi đã bị phủ thêm một lớp sương mới, bông tuyết lẫn trong làn gió đuổi theo người đi đường, những ai cảm nhận được cơn lạnh đều
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-gioi-giai-tri-deu-mong-toi-im-mieng/943426/chuong-99.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.