Đây chỉ là một căn phòng ngủ rất bình thường.
Xung quanh không được sửa sang quá khoa trương, đến giường cũng là do chủ thuê để lại, trông rất đơn giản. Nhưng khi vừa bước vào, Mạnh Thiểu Du đã hướng mắt đến điện thờ đặt trên tủ đầu giường.
Điện thờ này được chạm khắc vô cùng tinh xảo nhưng chỉ bé bằng lòng bàn tay, nếu chỉ liếc mắt thì người ta sẽ rất dễ nhìn lướt qua nó.
Mạnh Thiểu Du bước đến cầm lấy pho tượng. Hiển nhiên tượng thờ này không phải do chủ thuê đặt ở đây, dù sao thì người ta sẽ không đặt điện thờ mà gia đình mình cung phụng trong phòng của khách trọ.
Nếu không phải là của chủ thuê, vậy đương nhiên chính là đồ của Khương Văn Phi.
Mạnh Thiểu Du cầm điện thờ lên, từ vật liệu gỗ đến tay nghề đều rất tỉ mẩn, dù là người thường thì cũng có thể nhìn ra giá trị xa xỉ của bức tượng này.
Nhưng cái Mạnh Thiểu Du lưu ý nhất chính là đối tượng cung phụng của điện thờ này.
Bên trong điện thờ là một thần tượng được điêu khắc từ gỗ lim. Nhìn từ dưới lên trên, trước hết ta thấy một búp hoa sen đỏ nở rộ, sau đó là một vị "thần" ngồi ở trên, từng nếp gấp trên quần áo và biểu tình của vị thần đều được điêu khắc vô cùng tinh tế.
Ngồi trên bông sen là một thiếu niên, tay trái bấm tay niệm chú, tay phải cầm hoa, trên cổ tay còn có vài miếng vảy rồng. Tượng thần cúi đầu nở nụ cười với mặt đất, trên đầu là một đôi sừng rồng.
Phật
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-gioi-giai-tri-deu-mong-toi-im-mieng/943424/chuong-97.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.