Edit: Phưn Phưn
Beta: Đại Bàng
???????
Phó Tranh bật cười khúc khích, ôm vai Chu Tương Tương nói: "Đi thôi, bây giờ Tranh ca bá đạo dẫn em đi ăn sáng."
Nói xong liền ôm Chu Tương Tương, đi về phía quán ăn đối diện trường học.
Chu Tương Tương ngẩn người, vội vàng kéo tay anh, kháng cự lắc đầu, "Em không ăn, mau đi học thôi."
Vốn là lúc ra khỏi nhà đã muộn, bây giờ lại đi ăn cơm thì tiết thứ nhất sẽ hết.
Chu Tương Tương giãy giụa muốn ra khỏi ngực Phó Tranh, nhưng anh ôm cô quá chặt, không mảy may cho cô cơ hội để trốn, vô cùng nghiêm túc nói: "Lên lớp thì lên lớp vậy, dù sao cũng trễ nhưng cũng không thể không ăn sáng được, lỡ vợ anh đói chết, không phải làm anh đau lòng chết sao?"
Chu Tương Tương nghe Phó Tranh nói, lập tức xấu hổ đỏ mặt, cúi đầu, nhỏ giọng nói: "Anh... Anh đừng gọi bậy..."
Phó Tranh rũ mắt, thì thấy gò má trắng như tuyết của Chu Tương Tương hơi hồng lên.
Cô cúi thấp đầu, đang thẹn thùng.
Phó Tranh nhìn chằm chằm cô cười, "Chu Tương Tương, tại sao em lại xấu hổ thế?"
Chu Tương Tương mặt càng đỏ, không chịu thừa nhận, "Đâu... Đâu có..."
Rõ ràng đang xấu hổ, vẫn cứ khăng khăng không chịu thừa nhận, lông mi căng thẳng không ngừng run lên, muốn bao nhiêu đáng yêu thì có bấy nhiêu đáng yêu.
Phó Tranh cười không ngừng được, nghiêng đầu, không nhịn được liền hung hăng hôn lên khuôn mặt đỏ rực của Chu Tương Tương một cái.
"A!" Chu Tương Tương giật mình, ngẩng đầu, hoảng sợ nhìn Phó Tranh,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-sung-ai-sung-ai-ca-doi/1266594/chuong-26.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.