Edit + Beta : Anky
Đường Hân Trúc chảy nước mắt, đột nhiên nhào vào trong lòng Phó Tranh, "Phó Tranh anh đừng đối với em như vậy, em thật sự thích anh, anh đừng cùng cô gái khác ở bên nhau, được không ?"
Cô ta khóc đến điềm đạm đáng yêu, thanh âm nghẹn ngào đến run rẩy, hai tay sít sao ôm lấy Phó Tranh, sợ bị hắn đẩy ra.
Nhưng mà Phó Tranh vẫn đẩy cô ta ra, chế trụ cổ tay cô, dùng sức một cái, liền kéo cô ta ra.
Đường Hân Trúc khóc đến hai mắt đỏ bừng, toàn thân phát run, môi cắn chặt lại, nhìn Phó Tranh.
Phó Tranh nhìn cô ta nói: "Đường Hân Trúc, đừng huyên náo như thế rất khó coi, tôi đã nói không thích cô, trước kia không thích, về sau cũng sẽ không thích, dây dưa nữa cũng vô nghĩa thôi."
Đường Hân Trúc nghe thấy lời hắn nói, khóc càng dữ hơn, nước mắt như từng giọt nước không ngừng tuôn rơi ra, "Nhưng hai chúng ta từ nhỏ đã đính hôn, sao anh có thể..."
"À." Phó Tranh đột nhiên cười một tiếng, giọng khẽ chế giễu, "Đường Hân Trúc, đây là thời đại gì rồi ? Còn thịnh hành đính hôn từ bé à?"
Đường Hân Trúc gắt gao cắn môi, cô ta không biết nên nói gì, chỉ là một lần lại một lần lẩm bẩm, "Nhưng chúng ta đã đính ... Định ra rồi không thể đổi ý..."
Phó Tranh nghe đến phiền lòng, cuối cùng cảnh cáo cô ta, "Đủ rồi, Đường Hân Trúc. Xem như tôi cầu xin cô, đừng có lại quấn quít lấy tôi nữa, cũng đừng lãng phí thời gian trên người tôi, tôi đối
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-sung-ai-sung-ai-ca-doi/1266584/chuong-16.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.