Chương trước
Chương sau
Cố Vũ Trạch à, sớm chết tâm với cô ấy đi!

"Hồ Tiểu Tri." Lâm Vi chặt rễ cây si của Hồ Tiểu Tri.

Lâm Vi biết Diệp Phồn Tinh có quan hệ với Cố Vũ Trạch, cũng biết Diệp Phồn Tinh không muốn nhắc tới nguyên nhân.

Hiện tại Hồ Tiểu Tri ở chỗ này nói như vậy, Diệp Phồn Tinh nhất định sẽ cảm thấy rất lúng túng.

Hồ Tiểu Tri nhìn Lâm Vi một cái, liền không nói gì nữa.

-

Buổi chiều, trường tổ chức một buổi tọa giảng,có rất nhiều người, Lâm Vi cùng Diệp Phồn Tinh tới hơi trễ, cô gửi tin nhắn bảo Tả Dục giữ chỗ cho.

Lúc Bọn họ đến, Cố Vũ Trạch cũng ở đấy, cùng Tả Dục ngồi ở chỗ đó.

Lâm Vi đi tới ngồi xuống, vị trí của cô ta sát bên cạnh Tả Dục. Diệp Phồn Tinh ngồi giữa Lâm Vi và Cố Vũ Trạch.

Dù sao cũng tới nghe giảng, Diệp Phồn Tinh cũng không để tâm tới Cố Vũ Trạch làm gì.

Chuyện đã qua lâu như vậy rồi, Cố Vũ Trạch cũng đã chẳng còn liên quan gì đến cô nữa.

Hết giờ, Diệp Phồn Tinh cùng Lâm Vi rời đi, Tả Dục nhìn Cố Vũ Trạnh ngồi yên không nhúc nhích, không biết đang suy nghĩ gì, cũng cùng hắn ngồi xuống.

"Anh em à." Cậu tả khoách vai Cố Vũ Trạch, vỗ một cái, "Tôi biết cậu không bỏ được Diệp Phồn Tinh, nhưng mà có vài lời, tôi cảm thấy, tôi vẫn nên nói với cậu."

Từ lần trước, tâm tình của Cố Vũ Trạch đã rất không đúng, Tả Dục không nói, nhưng lại để ở trong lòng.

Hiện tại Cố Vũ Trạch, giống như là rơi vào đầm lầy không thể nào thoát ra được.

Cố Vũ Trạch không có lên tiếng, đây là môn hắn thích nhất, nhưng mà, bởi vì Diệp Phồn Tinh ở bên cạnh, nên một câu cũng không nghe lọt tai.

Tả Dục nói: "Mặc kệ cậu cùng Diệp Phồn Tinh lúc trước thế nào, cô ấy bây giờ là mợ của cậu,người phụ nữ của Phó Cảnh Ngộ cậu có thể cướp sao? Không thể. Nói khó nghe, cho dù có một ngày, cô ấy rời xa cậu của cậu, cậu không ngại cô ấy đã từng là mợ của cậu, nhưng người nhà của cậu sẽ đồng ý cho hai người ở bên nhau sao?"

Gia đình càng danh giá bao nhiêu, càng sĩ diện bấy nhiêu, tuyệt đối sẽ không để cho loại tai tiếng này phát sinh.

Mặc kệ là cậu ta, hay là Cố Vũ Trạch, đều sẽ không để loại chuyện này xảy ra trong nhà.

Tả Dục nói xong những lời này, nhìn sang Cố Vũ Trạch, "Nếu nếu cậu hiểu mọi chuyện đã không thể thay đổi, thì nên sớm chết tâm với Diệp Phồn Tinh đu. tôi thấy Lâm Vi cũng rất tốt, cô ấy cũng có ý với cậu. Cậu có thể thử bắt đầu với cô ấy xem."

Là bạn thân, cậu ta thực sự mong Cố Vũ Trạch có thể sống tốt.

Phó Cảnh Ngộ cùng Diệp Phồn Tinh cuối tuần này sẽ kết hôn, cậu ta thực sự không muốn nhìn thấy Cố Vũ Trạch cứ đắm chìm u mê như vậy.

Cố Vũ Trạch đứng lên, đi ra khỏi cửa.

Hắn biết.

Hắn đều biết!

Nhưng mà, mỗi lần chỉ cần thấy Diệp Phồn Tinh, thì hắn không thể nào khống chế được tình cảm của mình.

Hắn gần đây cố gắng quên cô, hắn lao vào phát triển chiến đội, chính là để không suy nghĩ tới Diệp Phồn Tinh nữa, tưởng chừng có thể quên cô đi, nhưng chỉ cần thấy cô,

trái tim của hắn lại cảm thấy rất đau rất đau.

-

Chủ nhật, 10h sáng, Cố Vũ Trạch còn đang ngủ, cô giúp việc đã ba lần vào gọi hắn, "Vũ Trạch, dậy đi, mẹ cháu lại gọi điện thoại về nói cháu nhanh chóng đi tham gia hôn lễ đi."

Phó Cảnh Ngộ là cậu ruột của hắn, nếu như hắn không đi tham gia hôn lễ, Phó Linh Lung sẽ không bỏ qua cho hắn, dù sao Phó Linh Lung cũng không biết Cố Vũ Trạch trước kia có quan hệ với Diệp Phồn Tinh.

Cố Vũ Trạch từ trên giường bò dậy, đi rửa mặt. Hắn đứng ở trước gương, vừa đánh răng, vừa nhìn mình trong gương, đôi mắt có vài tia huyết sắc.

Vừa nghĩ tới Diệp Phồn Tinh sắp lấy người đàn ông khác, với hắn mà nói, chính là một sự hành hạ dã man nhất.

Coi như đúng như Tả Dục nói, hắn bây giờ còn có thể làm gì chứ?

Tự nhiên Sữa lại cảm thấy Cố Vũ Trạch đáng thương thế nhỉ?

Nào mau đến đám cưới của Tinh - Ngộ đi nào, hóng biến nhanh lên!
Chương trước
Chương sau
Website đọc truyện online chất lượng hàng đầu việt nam, với nhiều truyện tiên hiệp, truyện kiếm hiệp, truyện ngôn tình, truyện teen, truyện đô thị được tác giả và dịch giả chọn lọc và đăng tải.
Liên hệ về bản quyền/quảng cáo: [email protected]

Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư

Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.