Thê nô
Diệp Phồn Tinh ăn một miếng thịt gà, thấy Phó Cảnh Ngộ không động đũa, biết anh hiện tại tâm tình không tốt.
Rất nhiều chuyện của Phó Cảnh Ngộ cô không hiểu được.
Bình thường, anh cũng không nói những chuyện này với cô.
Khả năng trong mắt anh, cô chắc chỉ là một đứa trẻ con.
Diệp Phồn Tinh chống cằm, thở dài một cái.
Thu hút sự chú ý của Phó Cảnh Ngộ.
Phó Cảnh Ngộ thấy cô phiền muộn, hỏi: "sao thế?"
Diệp Phồn Tinh chọc chọc thức ăn trong bát, "Không thấy ngon miệng."
"Mới vừa rồi không phải là còn kêu đói sao?" Cô là một con hàng ham ăn, lại cũng có lúc không muốn ăn sao?
Diệp Phồn Tinh cúi đầu, không nhìn Phó Cảnh Ngộ, rất nghiêm túc nói: "Nhìn thấy chú không vui, tôi cũng không vui, cho nên không thấy ngon miệng."
Phó Cảnh Ngộ nhìn bộ dáng này của cô, nhịn không được bật cười, "Ăn cơm đi."
Mặc kệ có bao nhiêu chuyện không vui, nói chuyện với cô, đều có thể tạm thời quên hết những thứ chuyện không vui kia.
Diệp Phồn Tinh nói: "tôi muốn ăn tôm."
"Đều là của em." Trên bàn có một đĩa tôm khá lớn.
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, "chú giúp tôi bóc đi."
Cô trực tiếp gắp con tôm vào bát anh.
Sai bảo người khác mà lại tự nhiên như vậy sao?
Phó Cảnh Ngộ nhìn cô, tay cũng không tự chủ cầm con tôm, bắt đầu bóc cho cô, bóc xong lại đưa sang bát cô.
Tưởng Sâm không yên tâm về Phó
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2304016/chuong-262.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.