Nhưng mà, sắc mặt của anh không tự chủ trở nên nhu hòa rất nhiều, "Lần này anh tạm tha cho em, lần sau không được phá lệ."
Diệp Phồn Tinh thấy anh chịu mở miệng, mới thở phào nhẹ nhõm. Hỏi: "Đúng rồi, chuyện này chú rốt cuộc làm sao biết? Có phải là Tả Dục nói không?."
"Lúc tan làm, cậu ta gọi cho anh." Từ khi nhận làm tai mắt của Phó Cảnh Ngộ chân, Tả Dục vô cùng trung thành, Diệp Phồn Tinh ở trường gặp phải chuyện gì, Tả Dục đều sẽ ngay lập tức báo cho Phó Cảnh Ngộ.
Đương nhiên, cậu ta cũng chỉ có ý tốt.
Có nói cũng chỉ nói những phiền phức Diệp Phồn Tinh gặp phải ở trường.
Tả Dực rất thông minh, biết Phó Cảnh Ngộ chiều chuộng Diệp Phồn Tinh, cho nên, biết Phó Cảnh Ngộ quan tâm nhất cái gì.
Diệp Phồn Tinh nhíu mày một cái, "Quả nhiên là cậu ta, xen vào việc của người khác, lần sau mà gặp phải xử lý mới được."
Phó Cảnh Ngộ nhìn bộ dáng hận không thể đi tìm Tả Dục tính sổ của cô, "Người của anh, em cũng dám động vào?"
Tả Dục hiện tại là tay trong của anh, thay anh bảo vệ cô ở trường. Phó Cảnh Ngộ bình thường đều ở bên ngoài, chuyện ở trường, cũng không tiện quản.
Diệp Phồn Tinh gặp phải vấn đề gì, anh cũng không thể ngay lập tức chạy tới.
Nhưng có Tả Dục ở đó, anh có thể tạm thời yên tâm một chút.
Diệp Phồn Tinh nhìn Phó Cảnh Ngộ, nghe câu nói bá đạo này, não nhất thời không nảy số,
Truyện được đăng tại truyentop.net. Đọc tiếp tại đây: http://truyentop.net/ca-doi-nay-khong-roi-xa-anh/2304000/chuong-278.html
Chính sách bảo mậtQuy định nội dungBản quyềnĐiều khoảnQuyền riêng tư
Website hoạt động dưới Giấy phép truy cập mở Creative Commons Attribution 4.0 International License.